*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sự thật đã chứng minh rằng suy nghĩ vừa rồi của anh ta hoàn toàn sai.
Đối phương dựa vào năng lực của bản thân để ngăn chặn lần tấn công đó.
Họ có thể có được năng lực như vậy, thật sự là quá mạnh.
Nếu có thể được Trần Bình và Bạch Kim Ngân bảo vệ thì anh ta chắc chắn sẽ rất an toàn.
Nghĩ đến điều này, Phó Nhị Đại kéo cơ thể bị thương của mình và nhanh chóng đến gần Trần Bình.
Anh ta luôn cảm thấy Trần Bình và Bạch Kim Ngân rất tốt bụng, chỉ cần anh ta cầu xin thì họ chắc chắn sẽ bảo vệ anh ta.
“Hai người này..."
Phó Nhị Đại nỡ nụ cười muốn nịnh nọt Trần Bình.
Nhưng Trần Bình không thèm quan tâm anh ta dù chỉ một chút.
Người này rõ ràng là một người không có kiến thức không có nghề nghiệp lại còn là đồ vô dụng, tính cách còn cực kỳ kiêu ngạo, để anh ta đi theo thì chỉ làm chậm tốc độ của họ mà thôi.
Bạch Kim Ngân liếc nhìn Trần Bình, rõ ràng đã hiểu được suy nghĩ của Trần Bình.
Giờ phút này, anh ta cũng là được Trần Bình bảo vệ, cho nên Trần Bình không nói thì anh ta cũng không thể đề nghị bảo vệ Phó Nhị Đại.
Hơn nữa, anh ta cũng không thích con người vô cùng kiêu căng này.
Phó Nhị Đại thấy không ai để ý đến mình, anh ta lập tức sợ hãi và có chút tức giận.
Nhưng khi ngẩng đầu lên và thấy con bạch tuộc khổng lồ kia, tất cả sự tức giận ngay lập tức đều biến mất.
Không có gì quan trọng hơn việc giữ được tính mạng của mình.
Vậy nên trả thù Trần Bình và Bạch Kim Ngân gì đó, chờ anh ta an toàn đã rồi nói sau.
Trần Bình nhìn chằm chằm vào con bạch tuộc, anh có chút kiêng dè.
Không biết vì sao mà anh luôn cảm thấy con biết nên nó chỉ cần quan sát và tìm kiếm xung quanh kỹ một chút thì chắc chắn có thể tìm được cánh cửa không gian.
Con bạch tuộc đã sống lâu như vậy nên nó đã không phải là một sinh vật không có não.
Ngược lại, trí tuệ của nó không hề thua kém con người.
Ö đây tổng cộng chỉ có bốn người, một người đã chết nên còn lại ba người đàn ông thôi.
Nhìn qua ba người đàn ông này thì thấy năng lực của họ không bằng nhau, thậm chí có một người còn không có một chút dao động gì của nguyên khí.
Nhưng con bạch tuộc không ngốc đến mức cho rằng người này là người bình thường.
Người này nếu thật là người bình thường đã bị nó giết chỉ bằng một đòn từ lâu rồi.
Rõ ràng người này là người rất biết che dấu sức mạnh của mình hoặc anh ta chính là một người có năng lực cực kỳ mạnh mẽ.
Trên ba người này đều không có hơi thở của cánh cửa không gian.
Điều này khiến con bạch tuôc cảm thấy bối rối.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT