*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hà Xử Phong nhìn thấy cảnh tượng này, cũng lạnh lùng mỡ miệng.

Lần này ngược lại mang đến cho Hà Đức Trạch không ít hy vọng.

“Tôi tuyên bố trục xuất tên phế nhân Hà Đức Trạch này ra khỏi gia môn! Từ nay về sau ông ta không còn là người nhà họ Hà chúng tôi nữa!”

Lần này, trong giọng nói của ông ta được rót rất nhiều nguyên khí, toàn bộ người ở trong phạm vi trăm dặm đều nghe thấy một câu này.

Người nhà họ Hà hơi khiếp sợ ngầng đầu lên, tuy bọn họ cũng không ở bên cạnh gia chủ, nhưng vẫn có thể nghĩ ra được tính nghiêm trọng của việc này.

Chuyện Hà Lệ Lệ và yêu thú sinh ra một đứa con, vẫn chưa thể khiến Hà Xử Phong trục xuất bà ta ra khỏi gia môn.

Rốt cuộc thì Hà Đức Trạch đã làm những chuyện gì mà lại có thể khiến gia chủ làm ra hành động như vậy? Tuy trong lòng mọi người đều khó hiểu, nhưng cũng không có người nào hỏi ra loại vấn đề này.

Bọn họ biết rất rõ, bây giờ đi tới xem náo nhiệt, vậy không thể nghỉ ngờ gì chính là rước họa vào thân.

Cho nên bọn họ đều quyết định giữ im lặng, đợi sau khi việc này qua đi thì lại tới dò xét một chút, xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Sau khi ban lệnh trục xuất Hà Đức Trạch xong, Hà Xử Phong lập tức cảm thấy cả người thoải mái.

Nan đề khiến gia tộc đau đầu lâu như vậy đã lập tức được giải quyết triệt để, trong lòng ông ta thầm cảm ơn Trần Bình.

Nếu không phải có Trần Bình đề nghị muốn giết hai người này, thì ông ta thật sự không có cơ hội trục xuất bọn họ ra khỏi gia tộc.

Tuy ông ra rất ghét nhóm người này, nhưng nói thế nào thì trong cơ thể của bọn họ cũng chảy dòng máu của nhà họ Hà.

Dưới tình huống không có nguyên nhân đặc biệt, thì suy cho cùng ông ta cũng không hề ra tay.

Nhưng bây giờ, nếu Trần Bình đã đưa ra yêu cầu như vậy, vậy ông ta hiển nhiên sẽ hoàn thành nó rồi.

Ông ta cũng không muốn vì hai tên phế vật này mà đắc tội một đại sư luyện đan.

Giải quyết xong những chuyện này, Trần Bình dẫn Diệp Phàm trực tiếp trở về thế tục.

Thời gian lãng phí ð nơi này đã đủ nhiều rồi, anh muốn nhanh chóng trở về đi gặp người nhà và bạn bè của mình.

Lúc này, Dương Quế Lan đang nói chuyện rất hăng say với một người trẻ tuổi.

Người trẻ tuổi này mặc tây trang màu đen, mái tóc chuốt keo, thoạt nhìn rất có bộ dáng của cậu ấm nhà giàu.

Đối phương lái một chiếc xe sang trọng, giơ tay nhấc chân đều lộ ra hơi thở của người giàu có.

“Tình huống của con gái tôi đại khái là như vậy, nếu cậu cảm thấy được thì tôi sẽ sắp xếp cho cậu!”

Dương Quế Lan rất nỗ lực trong việc chào hàng con gái mình.

Từ sau khi bà ta biết được Trần Bình đã rời đi, thì vẫn luôn tìm kiếm đối tượng cho Giang Uyển.

Trải qua sự cố gắng suốt mười mấy ngày, cuối cùng bà ta cũng tìm được một đối tượng thích hợp nhất trong biển người mênh mông.

Người thanh niên này tới từ thế gia người tu hành.

Hiện giờ, người tu hành thường giàu có, cho nên giá trị tài sản của anh ta chắc chắn

- ------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play