*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Toàn trường chỉ có Sư Chấn Thiên là người bình tĩnh nhất, anh ta biết rõ Trần Bình đi làm chuyện gì.
“Lão đại, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”
Gia Cát Thanh Phong khẩn trương đi đến trước mặt Trần Bình, nghiêm túc mỡ miệng hỏi, trong lòng lo lắng không thôi.
Lúc này đây, Thi Phán Phong đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại, ngay sau đó vẻ mặt căng thằng chạy ra ngoài.
Mọi người đều đặt trọng tâm lên người Trần Bình, cũng không ai đề ý đến việc đuổi theo Thi Phán Phong.
Trần Bình nhìn thấy dáng vẻ của mọi người căng thẳng như thế, rơi vào đường cùng đành kể lại hết mọi chuyện.
Nghe thấy con cự mãng ngày hôm qua là do người ta dẫn đến, vẻ mặt mọi người trở nên vô cùng khó coi, hận không thể giết chết hết đám người Thiên Lan Tông kia cho sướng tay.
“Thiên Lan Tông, Càn Khôn.
" Úy Trì Văn Thanh nhỏ giọng lầm bẩm, dáng vẻ giống như rất căng thẳng.
Nhìn thấy dáng vẻ của đối phương, Trần Bình suy đoán có lẽ Úy Trì Văn Thanh đại khái biết gì đó.
“Có phải cô biết chuyện gì hay không, cô có thể tùy ý nói ra, đối với Càn Khôn, tôi hận bọn họ thấu xương, nếu như cô có thể cung cấp tin tức tình báo, tôi tất nhiên sẽ cảm ơn cô”
Trần Bình rất bình tĩnh lên tiếng nói, anh tin Úy Trì Văn Thanh nhất định biết gì đó.
Nghe thấy Trần Bình nói như thế, trên mặt Úy Trì Văn Thanh lộ ra vẻ xoắn xuýt.
Trong nội tâm cô ta hiểu rõ giấy không thể bọc được lửa, rất nhiều chuyện không thề che giấu.
“Tôi quả thật có biết một số chuyện, chẳng qua Càn Khôn không phải là một thứ mà người bình thường có thể trêu chọc vào, cho dù anh rất lợi hại, tôi cũng không hy vọng anh trêu chọc vào Càn Khôn”
" Úy Trì Văn Thanh cũng có chút khẩn trương nhìn Trần Bình, cho dù xuất phát từ tâm lý gì, cô ta đều không muốn Trần Bình đi chịu chết.
Nhìn thấy đối phương quan tâm mình như vậy, trong lòng Trần Bình cũng rất cảm động.
Anh cũng không giấu diếm Úy Trì Văn Thanh, trực tiếp thông báo thân phận của mình cho đối phương biết.
“Nếu như tôi nói cho cô biết tôi là người nhà họ Trần, chắc hẳn cô sẽ có thể lý giải tất cả nhỉ?”
Trần Bình thử thăm dò, hỏi thử một câu.
Nếu như đổi phương thật sự biết được chuyện liên quan đến Càn Khôn, như thể cô ta tất nhiên sẽ biết mối thù sâu như biển giữa nhà họ Trần và Càn Khôn.
Quả nhiên lúc Trần Bình nói xong, Úy Trì Văn Thanh khiếp sợ mỡ to hai mắt.
Cô ta nằm mớ cũng không nghĩ đến thân phận của Trần Bình lại là người nhà họ Trần.
Vốn dĩ biết được họ của Trần Bình, Úy Trì Văn Thanh cũng không quá đề ý, dù sao trên đời này cũng có nhiều người họ Trần như thế, hơn nữa người nhà họ Trần sớm bị vây khốn, cơ bản không thể xuất hiện.
Bất kỳ ai cũng không đem Trần Bình và con
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT