*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lý Trung Thành bình tĩnh nói, trên mặt ông ta hiện lên không vui.

Ông ta hận nhất những bậc làm cha làm mẹ lại không dạy dỗ tốt đứa nhỏ.

Cho dù Lý Phượng cũng là một đứa bé không có người quản, nhưng nói gì thì nói cũng là đứa bé mà ông ta nhìn từ nhỏ cho tới lớn.

Loại tình cảm hơn hẳn tình thân này, không phải người thường có thể so sánh được.

“Làm phiền cậu dạy dỗ cô nhóc này cho thật tốt!”

Lý Trung Thành cười mỉa một tiếng, bước lên trước một bước.

“Nhóc con, hôm nay cháu xong đời rồi.



“Lời hữu ích không nói ba lần, đây là một lần cuối cùng tôi cho nhà mấy người cơ hội, đương nhiên nếu như các người đồng ý làm giúp tôi một chuyện, tôi có thể cân nhắc đến việc tha thứ cho mấy người.

Lý Trung Thành lên tiếng cười nói, đột nhiên giống như biến thành một người khác vậy.

“Cha ơi.

" Vẻ mặt Trần Bình tràn đầy nghi hoặc, không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao con gái của mình lại đột nhiên đánh bị thương người ta? Chẳng qua anh vẫn rất có kiên nhẫn mời đối phương đến bên trong phòng khách, tán gẫu.

Lúc này bên trong các căn phòng của biệt thự vô cùng náo nhiệt.

Sau khi những người này được Trần Bình cung cấp nước thuốc thì không kìm lòng được, vội vàng ngâm mình trong bồn tắm, kết quả mỗi người đều điên cuồng kêu gào, cảm giác giống như giết heo vậy.

Rất nhiều đệ tử đều cảm thấy ngạc nhiên vây xung quanh cửa biệt thự, bọn họ muốn xem chút náo nhiệt lại không dám đi lên.

Mọi người đều biết, người trong căn biệt thự này không phải ai cũng có thể sỉ nhục được, muốn đi lên xem người ta náo nhiệt, nhất định phải có thực lực cường đại mới được.

Đám người Gia Cát Thanh Phong cũng chẳng quan tâm có người muốn xem náo nhiệt hay không, hiện tại điều duy nhất mà anh ta muốn làm là ôm lão đại của mình hôn một cái.

Nước thuốc mà Trần Bình cung cấp kia, thật đúng là thần dược.

Sau khi anh ta tiếp xúc với nước thuốc này, phản ứng đầu tiên của anh ta chính là nước thuốc này, anh ta không ngâm.

Xúc cảm của nước thuốc này thật sự đau đớn khó nhịn, khiến cho trong lòng anh ta cảm thấy có chút sợ hãi.

Nhưng nghĩ đến tất cả mọi người đều nhẫn nhịn chịu đựng loại thống khổ này, sau khi xoắn xuýt một lúc lâu, anh ta lựa chọn kiên trì ngâm mình trong nước thuốc.

Chờ đến khi nước thuốc biến thành nước trong, Gia Cát Thanh Phong rõ ràng cảm nhận được sự biến hóa trong cơ thể.

Lúc này đây, Gia Cát Thanh Phong đã không còn là người tu hành bình thường nữa.

Lúc này anh ta hoàn toàn vượt xa chính mình lúc trước.

Ngay tại lúc tất cả mọi người trong phòng khách hưng phấn thảo luận chuyện này, Mễ Lạp đi theo Trần Bình đột nhiên xuất hiện ð trước mặt



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play