*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Thế lực của Càn Khôn thật sự quá lớn, chúng ta nhất định phải kéo tất cả người có thể trở thành thế lực của chúng ta bỏ vào trong túi”

“Đúng rồi, nghe nói trên thân người của Càn Khôn đều có hình xăm hai chữ, chẳng qua chỉ có nhân vật quản lý cấp cao mới có mà thôi.”

“Trần Bình nói tin tức tình báo quan trọng này chia sẻ cho mọi người, trong nháy mắt, vẻ mặt của mọi người đều lộ ra hưng phấn.

Nếu như dựa vào hình xăm là có thể phân biệt được thân phận của đối phương, như thế mọi chuyện quá đơn gian và dễ làm.

“Chúng ta trực tiếp mời bọn chúng đi tắm, lúc tắm có thể nhìn thấy hết.”

Sư Chấn Thiên ở bên cạnh khoa chân múa tay nói, xem ra anh ta vô cùng hưng phấn.

Trần Bình nghe thấy anh ta nói thế thì bất đắc dĩ ôm trán.

Gia Cát Thanh Phong có chút lúng túng quay đầu đi.

Anh ta ngàn vạn lần không nên để cho Sư Chấn Thiên tiếp thu văn hóa hiện đại.

Đổi với tri thức gì đó Sư Chấn Thiên không chút nào cảm thấy hứng thú, ngược lại đối với loại chuyện tắm rửa kỳ cọ gì đó, anh ta sinh ra hứng thú nồng đậm, liều mạng muốn để mọi người dẫn anh ta đi cảm thụ một xíu.

“Sao mấy người lại nhìn tôi như thể, tôi nói không đúng à?”

Đột nhiên IQ của Sư Chấn Thiên bị chập mạch, Trần Bình cũng cảm thấy có chút không thể làm gì.

“Đừng nói nhảm nữa, bây giờ chúng ta lập tức xuất phát”

“Ba nữ ở lại nơi này, người của Độc Tông có khả năng sẽ tìm đến cửa, an toàn của vợ con tôi rất quan trọng”

Trần Bình giao Giang Uyển cho Trần Môn Anh chăm sóc, lần này giết vào Trân Bảo Các nguy hiểm trùng trùng, anh cũng không muốn đề phái nữ đi mạo hiểm.

Trần Môn Anh và Giang Uyển đều muốn đi theo Trần Bình để chiến đấu, nhưng vừa nghĩ đến Độc Tông còn đang nhìn chằm chằm vào bọn họ, bọn họ cũng quyết định tạm thời chờ thời cơ hành động.

“Lão đại, anh yên tâm đi, tôi chính là người vừa mới nhận được truyền thừa, muốn xử lý đám người Độc Tông, chẳng phải là dễ như trở bàn tay ư?" Trần Môn Anh nói.

Trần Bình nghe thấy những lời này thì gật đầu, có chút không nỡ nhìn Giang Uyển và Mễ Lạp đang ngủ mơ, trực tiếp xoay người rời đi.

Lúc trước, trước khi đi anh đã để lại cho Giang Uyển không ít thuốc, nếu như thật sự gặp phải chuyện gì thì nhất định sẽ đủ.

Cả đám rời khỏi ký túc xá, Trần Bình còn cảm thấy không yên tâm, lấy zalo ra nhắn cho ông cụ Hầu một tin, nhấn mạnh phải bảo vệ mẹ con Giang Uyển.

Sư Chấn Thiên và Gia Cát Thanh Phong nhìn thấy Trần Bình cẩn thận như thế, không kìm lòng được ở bên âm thầm học trộm.

Nhất là Sư Chấn Thiên, anh ta đã rời khỏi thế giới cả ngàn năm rồi, đối với những thứ đồ vật hiện đại hóa kia, quả thật có hơi không hợp nhau.



- ------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play