*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc mọi người ở đây giằng co, bỗng nhiên ngoài cửa có một người đàn ông mặc âu phục đi tới.
Anh ta có vẻ đăm chiêu nhìn Trần Bình, trong đôi mắt hiện lên chút khinh thường.
Rất rõ ràng, anh ta cũng không để người thanh niên trẻ tuổi này vào trong mắt.
Người tới đúng là Nhậm Hải Thao quản lý khách sạn Cửu Châu, nói là quản lý, thực ra chỉ là người phụ trách.
Gia tộc nhà bọn họ lớn, khách sạn này cũng là số một số hai.
Cho nên Nhậm Hải Thao đã sớm dưỡng thành tính cách không coi ai ra gì, đối với người đàn ông không có danh tiếng gì như Trần Bình, căn bản là không để vào mắt.
Huống chi Bạch Nam Thiên là anh em tốt trên danh nghĩa của mình, vậy mà đối phương đắc tội anh em tốt của anh ta, đây không phải là muốn chết sao? “Cậu là ai?”
Vẻ mặt Nhậm Hải Thao không vui mở miệng nói.
Anh ta không nghĩ tới một người bình thường cũng dám cướp thẻ của người anh em anh ta! “Chẳng lẽ cậu không biết, loại thẻ này không phải là người bình thường như cậu có thể nắm giữ à?”
“Tôi thấy cậu thực sự là tự tin một cách mù quáng, thậm chí quên mất thân phận địa vị của mình rồi!”
Nhậm Hải Thao không nhịn được tức giận mắng Trần Bình, căn bản không để Trần Bình vào mắt.
Anh ta nói chuyện quái gở, Thi Phán Phong ở bên cạnh lộ ra biểu cảm phẫn nộ.
Người này đúng là càn rỡ.
Trong ngày thường người nhà họ Thi bọn họ đều lựa chọn lánh đời không ra, cho nên vô cùng khiêm tốn, cũng chỉ có một số nhỏ có mắt nhìn, biết được thân phận của bọn họ.
Mà người kia đúng là không có chỉ số thông minh, không biết rõ thân phận của mình cũng là chuyện vô cùng bình thường.
Thi Phán Phong vừa định mở miệng dùng thân phận đè ép đối phương, Trần Bình liền ngăn động tác của cậu ta lại.
Nếu người này muốn chơi, vậy thì mình sẽ chơi đùa với anh ta.
Lần này trở về hành tinh mẹ, Trần Bình đang lo có một đống áp lực không có chỗ phóng thích.
Nếu anh ta nguyện ý va vào họng súng, vậy thì tới đi.
Rất đúng lúc, buổi đấu giá ngày hôm nay có vô số quý tộc quan to tới, ngay cả kẻ có tiền ở tỉnh thành phố xung quanh đều đến đây.
Trần Bình muốn dùng hành động này nói cho bọn họ, thiếu gia chủ nhà họ Trần trở lại rồi! “Tôi vừa mới nghe nói cậu họ Trân?”
“Theo tôi được biết, chỗ chúng ta không có nhà họ Trần nào đúng không?”
Nhậm Hải Thao cười âm u, gia tộc bọn họ cũng thuộc loại nhân tài mới xuất hiện.
Lúc nguyên khí khôi phục, bọn họ tiến hành liên hợp với một số tông môn cỡ lớn, trở thành gia tộc lớn của tông môn ở thế tục.
Những tông môn này phụ trách cung cấp tài nguyên tu hành cho bọn họ, mà gia tộc của Nhậm Hải Thao thì phải cung cấp lượng lớn tài phú cho tông môn.
- ------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT