*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vốn dĩ anh muốn vào sớm nhưng ThiPhán Phong nói thân phận và địa vị của mình cao như thế, không việc gì phải vào sớm.

Mặc dù Trần Bình rất muốn khiêm tốn mộtxíu, nhưng đối phương đã nói như vậy, thìđương nhiên anh không muốn làm nhục mặtngười khác.Quả đúng là như thế, loại gia tộc ẩn thếnhư vậy phải tỏ ra uy nghiêm mới đúng.

Ngay lúc này vẫn có một số người chưavào bên trong mà đứng ở cửa chính tán gẫu,thi thoảng còn liếc nhìn vài cô lễ tân mà trong lòng không khỏi xao xuyến.

Những người này không phải là người giàucó gì, chỉ là được bạn bè đưa đến.Với khả năng của bọn họ, trong cuộc sốnghăng ngày họ sẽ không gặp được nhữngngười phụ nữ nào đẹp như thể này.

Bọn họ nhìn thấy Vương Tiểu Lệ và ĐiềnVũ Lộ đi về phía này mà không kìm lòng được,tất cả bọn họ đều lộ ra nụ cười háo sắc.

“Đến rồi đến rồi, tôi để ý nữ thần đó đã lâu,giờ cô ấy đang tiến về phía này, lân này nhấtđịnh là đến vì tôi!”

“Anh mơ à, rõ ràng là tiến về phía tôi!”

Trong lúc mọi người đang rất hào hứng,đột nhiên Vương Tiểu Lệ đi thẳng về phía trước mặt Trần Bình.

“Xin hỏi anh là Trần Bình phải không?”

Trên mặt Vương Tiểu Lệ nở một nụ cườirạng rỡ, mang đền cho người đối diện mộtcảm giác rất ấm áp.

“Cô là ai?”

Trần Bình cau mày, anh thật sự không biếtđối phương là ai.

Trần Bình suy nghĩ một lát, dường nhưanh vẫn không biết hai cô gái lễ tân trước mặtmình là ai.

Mặc dù nói trí nhớ của anh vượt xa so vớingười bình thường, sự việc gì đã gặp qua làkhông quên được.

Nhưng có một vài người hay một số

- ------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play