*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Con vốn định mời cậu ấy tới khám bệnh cho Giang Uyển, nhưng hôm nay Giang Uyển không có ở nhà, chỉ có thể đợi ngày khác rồi.
" Bệnh của Mễ Lạp đã sớm được Trần Bình vất vả mang thuốc tiên vê chữa khỏi, chuyện này dần dần sẽ khiến người ta nảy sinh nghi ngờ.
Có không ít người biết Mễ Lạp mắc bệnh, nếu như đến lúc đó có người hỏi tới, anh căn bản không thể giải thích.
Mà đổ hết mọi chuyện lên trên người Thi Phán Phong, tất cả mọi chuyện có thể giải thích thông rồi.
Đối phương là thần y trong truyên thuyết, có thể chữa khỏi một số bệnh kỳ lạ là chuyện vô cùng bình thường.
Nghe Trần Bình nói có thể mời thần y này tới chữa bệnh cho con gái, ánh mắt Dương Quế Lan nhìn về phía Trần Bình trở nên nhu hòa hơn nhiều.
“Cậu đã có bản lĩnh như vậy, vậy cậu tự mình giải quyết chuyện của cậu chủ Vương đi!”
“Cậu và thần y kia cùng đánh cậu ta, chuyện này nhất định phải chịu trách nhiệm mới được!”
“Cậu đừng đẩy hết mọi chuyện lên đầu chúng tôi, chúng tôi không chịu trách nhiệm nổi đâu!”
Sau khi nói xong những lời này, bà ta liên xoay người vào nhà, không nguyện nói nhiều với Trần Bình.
Nhìn thấy cảm xúc của mẹ vợ trở nên ôn hòa, tâm trạng của Trần Bình cũng trở nên thoải mái hơn nhiều.
Anh nắm chắc thời gian quay về nhà, cố gắng nghiên cứu một cuốn sách thuốc trong tháp Thông Thiên.
“Nội dung bên trong đúng là có tác dụng, mình chỉ mới đọc mấy tờ đã có lợi không nhỏ.
”
Nếu là trước đây, Trần Bình tuyệt đối sẽ không cảm thấy có hứng thú với những thứ như vậy.
Người tu hành, công pháp vũ khí và bộ sách luyện đan luyện khí mới là quan trọng nhất.
Trị bệnh cứu người sao? Đó không phải là chuyện mình sẽ làm.
Cả đêm này, anh nghiên cứu không ít về thuốc rèn luyện khí lực và tính toán một lát.
Rất nhanh đã đến sáng ngày hôm sau.
Trần Bình rửa mặt xong, liền gọi taxi đi tới địa chỉ của Thi Phán Phong.
Đây là khu biệt thự cao cấp, có thể tiến vào trong đều là xe sang, Trần Bình đi xe taxi đến đây, thiếu chút nữa không vào được rồi.
May mà Thi Phán Phong nghĩ tới trước tiên, Trần Bình sẽ khiêm tốn tới đây, cho nên đã tới tận cửa vào đợi.
Khi cậu ta nhìn thấy một chiếc xe taxi xuất hiện trong tâm mắt, đã chắc chắn người tới là Trần Bình.
“Người anh em!" Thi Phán Phong nhìn thấy Trần Bình xong lập tức xông lên trước, liền mở cửa xe taxi ra.
“Bác tài, đây là một triệu rưỡi không cần trả lại”
Sau khi nói xong những lời này, cậu ta trực tiếp kéo Trần Bình đi vào trong khu biệt thự.
“Khu biệt thự này khá rộng, tài xế xe taxi căn bản không tìm thấy.
”
Nói xong những lời này, cậu ta lấy một chiếc xe máy rất ngầu bên cạnh ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT