*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc mẹ Trần Bình nói câu này thì biểu cảm có vẻ nghiêm túc.
Trần Bình thấy vậy thì vẻ mặt cũng không khỏi nghiêm túc hơn, nghiêm nghị nhìn vê phía cánh cửa trước mặt.
“Nếu như muốn tìm thấy di ngôn của mẹ thì con nhất định phải đạt được bí mật về Bạch Chỉ Giới này.
”
“Liên quan đến chỗ mẹ đi tới, bí mật ở bên trong đó.
" “Nhưng mà bây giờ mẹ không thể nói cho con biết, đợi sau khi con đủ thực lực thì conTác dụng phụ này là nói đến đại hội vạn đạo thạch sau đó.
Nếu như bây giờ Trần Bình cứ tăng trưởng với tốc độ như bây giờ thì đến đại hội vạn đạo thạch sẽ khó có thể tranh đoạt.
Dù sao thì đại hội vạn đạo thạch này phải tranh đoạt với ngụy thánh và thiên kiêu cửu tinh khác.
Vậy nên Trần Bình đang rơi vào hoàn cảnh không biết nên làm thế nào.
Đại bàng cánh vàng nhìn Trần Bình không nói gì, sau khi đợi một lát thì đại bàng cánh vàng nói: “Tôi đi trước.
”
“Sau đó làm thế nào thì cậu tự quyết định.
”
Trần Bình sửng sốt một chút nhìn hoàn cảnh xung quanh.
Lúc này Trần Bình mới nhận ra là trận pháp vốn có đã biến mất, trời xanh mây trắng hiện ra, bốn phía xung quanh vốn mờ ảo cũng đã trở nên rõ ràng, có thể thấy rõ những đỉnh núi xung quanh.
Thậm chí còn có tiếng nhảy nhót của dị thú trên núi.
“Trận pháp đã được phá?”
Đại bàng cánh vàng gật đầu mở miệng nói: “Sau khi cậu vào hang động hai ngày thì trận pháp đã được phá.
" “Bây giờ tôi cũng có thể đi rồi.
" Đại bàng cánh vàng nhìn vê phía Trần Bình, ý trong ánh mắt không cần nói cũng biết.
Trần Bình thấy thế buồn cười nói rằng: “Anh Bàng, tôi cũng đã nói với anh rồi, tôi thả anh đi.
" “Anh không cần cứ phải thăm dò ý của tôi nhiêu lần.
”
“Nếu như anh đã muốn đi thì cứ đi đi.
" “Nếu không muốn quay về thì cứ bay cao bay xa, trời cao biển rộng mặc cho anh bay nhảy.
" “Lúc cần giúp đỡ thì có thể tìm tôi.
”
Vẻ mặt của Trần Bình hết sức thản nhiên, gió nhẹ lay một góc áo của Trần Bình, một khí chất lạnh nhạt tản ra từ người Trân Bình.
Đại bàng cánh vàng thấy thế thì trong mắt có ý cười thản nhiên, bỗng mở miệng nói: “Nếu cần, tôi sẽ đến tìm cậu.
”
Sau khi đại bàng cánh vàng nói xong định xoay người rời đi, sau khi đi được hai bước thì đại bàng cánh vàng lại dừng lại, xoay người nhìn về phía Trần Bình, giọng nói bình tĩnh: “Tôi tên là Kim Thiên Linh.
”
“Nếu như ra khỏi đây, có một ngày gặp lại, tôi có thể giúp cậu một lần.
" Vừa nói xong thì đại bàng cánh vàng bỗng nhiên vỗ cánh, chỉ trong chốc lát đã biến mất trong bầu trời.
- ------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT