*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi nghe lời nói của người nọ mọi người xung quanh đều gật đầu.

“Hoàn toàn chính xác, đứa con của vị kia hiện giờ chẳng qua chỉ là cửu tinh hậu kỳ, thậm chí còn chưa đạt cửu tỉnh đỉnh phong, làm sao có thể tranh đoạt với đám ngụy thánh vô địch đó được chứ?”

“E rằng ngụy thánh có thể tiêu diệt cậu ta rất dễ dàng, kết quả tranh đoạt bây giờ có thể đã quyết định được rồi!”

“Bây giờ Âm Minh chúng ta không thể lại thất bại nữa, nhất định phải thành công!”

Giọng nói của những người xung quanh dần dần vang lên, trong giọng nói tràn đầy kiên định.

Sau khi nghe mấy người đó nói, người nọ lúc đầu vốn không xem trọng, cau mày, muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra.

Lúc này bên trong thành Đông Giang là một màu xanh biếc yên bình.

Trận chiến ác liệt ngày đó trực tiếp càn quét từ ngoài thành vào trong thành, vì vậy không ít người dân bị thương thậm chí có người tử vong! Mà kết quả cũng đã có rồi, thực lực của Hoàng tộc Bạch Hổ chung quy vẫn mạnh hơn Huyết Nguyệt Minh, dù sao cũng là gia tộc đã chiếm đóng đại lục hơn trăm nghìn năm, nói gì mỗi chuyện chiếm lĩnh thành Đông Giang.

Đúng như hai người Trần Bình và Hoàng Vô Nhai dự đoán, hoàng tộc Bạch Hổ trực tiếp chặn lối vào của tháp Kỳ Ảo! Nhưng mà tất cả những người ở trong tháp Kỳ Ảo lại không biết những chuyện này.

Giờ khắc này, bên trong tháp Kỳ Ảo, Trần Bình lại lân nữa đánh tan một tòa cung điện, đây là cung điện của hệ quang.

Trong tay Trần Bình cũng có ba thanh kiếm đạo tắc, phân biệt là hệ kim, hệ thổ, hệ quang.

Bây giờ Trần Bình đã lĩnh hội được quy luật có tám quy tắc, phân biệt là kim, băng, Phật Đăng Hỏa, thổ, quang, lôi, phong, không gian.

Tố Huyền chân nhân nhìn về phía Trân Bình, ánh mắt lộ ra ý tán thưởng.

“Chẳng trách thằng nhóc kia mới hai mươi tuổi đã đạt tới cửu tinh hậu kỳ.”

“Chỉ riêng tính bền bỉ này thôi đã không tâm thường rồi.”

“Đáng tiếc, người khác không cho cậu ta quá nhiều thời gian.”

Tố Huyền chân nhân cũng có hiểu biết nhất định đối với tình hình của thế giới bên ngoài, chuyện khác không biết, nhưng chuyện ở thành Đông Giang có thể che giấu ông cũng không nhiêu.

Quy luật hệ ánh sáng cũng có tác dụng trị liệu, cho nên tốc độ phục hồi của Trần Bình thực ra là không chậm lắm.

Cũng chỉ trong chốc lát vết thương trêи cơ thể Trần Bình cũng đã gần phục hồi lại bình thường rồi, chậm rãi mở mắt ra.

Tố Huyền chân nhân nhìn Trần Bình cười cười, nói: “Thế nào? Cậu đã suy nghĩ kỹ càng chưa? Muốn lĩnh hội quy luật sinh mệnh không?”

Trần Bình nghe vậy trầm ngâm một lát, chợt nở nụ cười, nói: “Làm phiền tiền bối.”

“Tôi cũng muốn thử xem tiền bối đoán ——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play