*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Âu Dương Kiếm Ngấn và người đàn ông kia nhìn về khoảng không phía xa.
Người đàn ông bên cạnh Trần Bình cũng giải trừ chiêu của mình, một nhóm người xuất hiện trước mắt Âu Dương Kiếm Ngấn và người đàn ông của Huyết Nguyệt Minh kia.
Khi thấy người đàn ông bên cạnh Trần Bình, đồng tử của Âu Dương Kiếm Ngấn bỗng co rút lại, trong mắt ông ta hiện lên vẻ nghiêm trọng.
“Hoàng tộc Bạch Trạch, Hoa Tử ngang!”
Trần Bình nghe vậy thì nhíu mày, trong mắt Trần Bình, chuyện Âu Dương Kiếm Ngấn có thể nhận ra Hoa Tử Ngang cũng không đáng để kinh ngạc.
Bọn họ hẳn đã gặp nhau.
Nhưng người đàn ông kia của Huyết Nguyệt Minh lại nhíu mày, trong mắt hiện ra sự lạnh lùng.
“Không ngờ tới hoàng tộc Bạch Trạch các người lại cũng sẽ phái người đến Quan Châu.”
“Xem ra các người cũng muốn nhúng tay vào chuyện trong lãnh thổ của hoàng tộc Bạch Hổ.”
Người đàn ông vừa nói vừa từ từ tháo mặt nạ của mình xuống, đúng như lời anh ta nói, người đã đông đủ, anh ta sẽ mở mặt nạ của mình ra.
Hoa Tử Ngang và Âu Dương Kiếm Ngấn đều nhìn về đối phương, trong mắt có chút kinh ngạc.
“Người thứ mười bốn trong bảng Thiên Kiêu, Lạc Phong.”
“Không nghĩ tới Huyết Nguyệt Minh lại có thể kéo cậu vào, đúng là bất ngờ đấy.”
Mắt Âu Dương Kiếm Ngấn hơi hơi nheo lại.
Lông mày của Trần Bình cũng hơi nhíu lại, thật là phiên phức.
Con bài chưa lật bây giờ của Trần Bình cũng chỉ có cơ giáp dị thú ngụy thánh trên người và một đòn tấn công của ngụy thánh tầng chín, đây là đòn tấn công mà Giáp để lại cho anh, chỉ có thể sử dụng một lần.
Ngoài ra cũng chỉ có tháp Thông Thiên, thành Bắc Đẩu với ấn ký và thánh khí kia.
Nhưng ở trong trận chiến của cấp bậc ngụy thánh, phần lớn Thiên Kiêu đều có thánh khí, Trân Bình không chiếm được nhiều ưu thế mà cảnh giới còn kém hơn rất nhiều.
Ấn ký Kỳ Lân và ấn ký Bạch Trạch đều chỉ đang năm ở trạng thái phản tổ, không giúp đỡ được nhiều cho anh, dù là ấn ký Kỳ Lân cũng chỉ có thể kéo anh lên đến thực lực ngụy thánh tâng ba mà thôi.
Nhưng tất cả những người trước mắt này đều là ngụy thánh tầng chín! Gần như có thể nghiên nát Trân Bình, trong cuộc chiến này, anh không có thực lực để phản kháng.
Mặc dù Âu Dương Kiếm Ngấn có vẻ suy yếu, nhưng Trần Bình rất rõ, một ngụy thánh vô địch như vậy không thể không có những thủ đoạn khác.
Trừ khi Hoa Tử Ngang có thể đánh cả hai! Tuy nhiên nhìn từ cục diện thì vẫn có thể làm được, trừ khi bị Âu Dương Kiếm Ngấn đoạt mạng, nếu không sẽ không tạo thành áp lực quá lớn cho Hoa Tử Ngang.
Cùng lúc đó, Âu Dương Kiếm Ngấn quay đầu nhìn về phía Hoa Tử Ngang.
“Hoa Tử Ngang, hoàng tộc Bạch Trạch các cậu chắc chắn phải tham gia vào chuyện này sao?”
Áp lực của Âu Dương Kiếm Ngấn không nhỏ, Trần Bình và Hoa Tử Ngang hết sức chắc chắn, nếu như đối mặt với một mình Lạc Phong, Âu Dương Kiếm Ngấn nhất định có con bài chưa lật có thể giết Lạc Phong.
Nhưng cộng thêm Hoa Tử Ngang vào thì trở nên rất khó khăn, đừng nói là giết Lạc Phong, có thể bảo vệ được tính mạng đã là không tệ rồi.
Sau khi Hoa Tử Ngang nghe nói như thế thì nhún vai, nhìn sang Trần Bình bên cạnh.
“Tôi cũng đâu muốn, nhưng cũng không có cách nào, tôi nợ người này một ân tình.”
Những lời này vừa ra khỏi miệng, cả Âu Dương Kiếm Ngấn và Lạc Phong đều sững sờ, nhìn Hoa Tử Ngang với vẻ mặt kỳ quái.
Một yêu nghiệt vừa mới hồi phục, hơn nữa còn là ngụy thánh vô địch thì sao có thể nợ Trần Bình một ân tình chứ?
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT