*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trường kiếm càng lúc càng lớn, một hơi thở cực kỳ áp lực xuất hiện khắp bốn phía, những người đang liên thủ lao về phía Âu Dương Kiếm Ngấn thấy thế thì đồng tử nhanh chóng co lại.

Có người nôn nóng mở miệng: “Mọi người nhanh chóng liên thủ tạo thành một màn chắn đi!”

“Nếu không làm vậy thì sẽ có người ngã xuống!”

“Cực đạo kiếm pháp, chúng ta tuyệt đối không thể một mình chặn được!”

Sau những người đó nghe thấy giọng nói của cầm đầu, trêи người đột nhiên bộc phát nguyên lực cực kỳ cường hãn, đan chéo vào nhau trong hư không.

Một màn chắn 5 màu rực rỡ lập tức xuất hiện trước mặt mọi người, lóe ra ánh sáng lấp lánh và hơi thở chắc chắn.

Nhưng người cầm đầu vẫn không yên tâm, bỗng nhiên mở miệng nói: “Mọi người tiếp tục tạo cho mình một đạo phòng ngự thần thông đi, phòng ngừa vẫn hơn!”

Cùng lúc đó, con Bạch Hổ kia bỗng nhiên nhìn lên trời rít gào một tiếng, trong miệng xuất hiện một tia sáng trắng lấp lánh, nhưng trong đó lại có hơi thở khiến người ta cảm thấy ấm áp.

Lúc này mọi người mới phát hiện ra, Bạch Hổ của Âu Dương Kiếm Ngấn là Bạch Hổ lĩnh ngộ ánh sáng! Trong bộ tộc Bạch thị của hoàng tộc Bạch Hổ, loại có huyết mạch phản tổ đó là quang chi Bạch Hổ, mà con Bạch Hổ này lại có tướng phản tối “Đáng chết.

Trách không được Âu Dương Kiếm Ngấn dám liên thủ với Bạch Hổ đối phó với mười lăm người chúng ta, hóa ra nguyên nhân là thết”

“Chuyện này phiền phức rồi, Bạch Hổ quang chỉ lực, cũng không biết nó có thể lĩnh ngộ được cách khôi phục không, nếu lĩnh ngộ được thì chúng gặp phiền toái lớn rồi!”

“Cho dù đối phương là quang chỉ Bạch Hổ, nhưng lúc này cũng tuyệt đối không dễ dàng thắng chúng ta vậy đâu!”

Đủ loại giọng nói vang lên, Trân Bình đứng xa thấy cảnh tượng như vậy, như đang suy tư gì đó.

Tất cả hoàng tộc đều có ấn ký, tuy rằng hoàng tộc Bạch Hổ có ấn ký, nhưng đó là ấn ký khế ước.

Nhưng có chung một đặc điểm, bất kể là hoàng tộc gì thì cũng lấy tên là phản tổ này.

Tộc Kỳ Lân phản tổ vi lôi, hoàng tộc Bạch Hổ phản tổ vi quang, hai loại pháp tắc này có thể nói đều là pháp tắc đứng đầu.

Hoàng tộc Bạch Trạch thần bí nhất kia, rốt cuộc ấn ký phản tổ của bọn họ là sức mạnh gì? Trong mắt Trần Bình lộ ra vẻ suy tư.

Nhưng hiện tại ấn ký của Bạch Trạch vẫn chưa hoàn toàn phản tổ, nên Trần Bình cũng không rõ ấn ký phản tổ của Bạch Trạch rốt cuộc có sức mạnh gì.

Trêи không trung, trường kiếm thật lớn cuối cùng cũng ngưng tụ sức mạnh xong, mà cả thanh trường kiếm cũng hiện lên vẻ mĩ lệ, rất nhiều hơi thở pháp tắc bám vào trêи đó, sau đó nhanh chóng rơi xuống từ không trung.

Quang mang trong miệng Bạch Hổ cũng trở thành một quả cầu ánh sáng, nhanh chóng vọt về phía màn chắn kia.

“Rầm!”

Quả cầu ánh sáng của Bạch Hổ nhanh chóng nện vào màn chăn kia, màn chắn lập chấn động mạnh mẽ, nhưng vẫn không hề xuất hiện vết rách gì.

Không đợi màn chắn kia hết rung động, trường kiếm thật lớn trêи không trung kia cũng đã hung ác đánh xuống.

“Răng rắc.”

Tiếng giòn nứt rõ ràng vang lên, phía trên màn chắn xuất hiện một cái khe, mà cái khe kia cũng dần lớn hơn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, màn chắn kia đột nhiên phát ra một tiếng vang thật lớn.

“Đoàng!”

——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play