*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Những thứ như thế lực mới xuất hiện này đã thu hút sự chú ý của Hoàng Minh Quân.

Lãnh địa của hoàng tộc Bạch Hổ hiện giờ đang nằm trong trạng thái bình yên, bất cứ thế lực nào muốn tiến vào lãnh địa hoàng tộc Bạch Hổ đều không phải là một chuyện dễ dàng.

Thế lực nhỏ thì còn tốt chán, nhưng có thể thể hiện thế lực trước mặt Hoàng Minh Quân, chắc chắn đã không phải là một chuyện đơn giản rồi.

Dù sao thì thân phận anh ta cũng không chỉ là chủ nhà họ Hoàng thôi đâu! “Xem ra chuyện này cần phải nói với bề trêи rồi.”

Anh ta lẩm bẩm một mình.

Cùng lúc đó, có hai bóng người nhàn nhã xuất hiện ở cửa nhà họ Hoàng.

Những bảo vệ cửa của nhà họ Hoàng thấy thế, lập tức cảnh giác, mở miệng hỏi: “Ai đó?”

Nhưng giọng nói của bọn họ vừa dứt xuống, thì nguyên khí mạnh mẽ của hai bóng người này đã trực tiếp vọt thẳng về phía bọn họ.

Trong hai người canh cửa này, người có thực lực mạnh nhất cũng chỉ là lục tinh, mà hai người Trân Bình và Đường Béo thì lại đều là cửu tinh, nên có thể giết chết hai người đó dễ dàng.

“Chúng ta khoa trương như vậy, liệu có phải không được hay lắm rồi không?”

Đường Ngọc Long xoa mũi, liếc mắt nhìn Trần Bình.

Trần Bình thấy thế thì nhún vai, mở miệng đáp: “Có gì không hay chứ, giết cũng giết rồi còn đâu.”

“Hơn nữa, cậu phải tin tôi, trừ khi nhà họ Hoàng có quái nhân, bằng không, bọn họ chắc chắn sẽ bị tiêu diệt sạch!”

Anh có lòng tin cực lớn đối với chuyện này.

Hiện tại, anh đang che giấu không ít thủ đoạn, ấn ký Kỳ Lân, chiến hạm Côn Bằng, tháp Thông Thiên, thành Bắc Đẩu, dị thú Ngụy Thánh, và mấy thứ khác.

Trừ khi thánh nhân đích thân tới, bằng không đều sẽ bị anh chém chết hết! Đường Béo nghe vậy thì liếc mắt nhìn anh có chút cạn lời, anh ta hiển nhiên không biết những thủ đoạn mà Trần Bình đang giấu rồi.

Nhưng thấy Trần Bình nói như vậy, hơn nữa hai người bọn họ đều đã xuất hiện ở đây và ra tay với nhà họ Hoàng rồi, có nói thêm nữa cũng đều vô dụng cả thôi.

Vốn sau khi nhìn thấy tin tình báo, Hoàng Minh Quân đã cảm giác được một luồng sóng nguyên khí của cửu tinh hậu kỳ bùng phát, cả người anh ta lập tức tỉnh táo, bay thẳng lên trời mà không hề do dự chút nào, rôi nhanh chóng lao vẽ phía cửa lớn.

Chẳng qua chỉ trong chốc lát, anh ta đã nhìn thấy Đường Béo và Trần Bình đứng ở cửa, vẻ mặt nhanh chóng trở nên khó coi, một tia lạnh lẽo hiện lên trong đôi mắt của anh ta.

“Hai vị, đêm hôm khuya khoắt, các người giết bảo vệ cửa của nhà họ Hoàng tôi là có ý gì?”

Trần Bình nghe vậy thì trừng mắt nhìn về phía anh ta, mở miệng đáp: “Không phải ý tứ đã rất rõ ràng rồi sao? Chúng tôi tới để bới lông tìm vết đó.”

Sắc mặt của Hoàng Minh Quân lập tức trở nên cực kỳ khó ở, sát khí lan ra từ trêи cơ thể của anh ta.

“Hai vị thật sự không coi nhà họ Hoàng chúng tôi ra gì, nếu các người đã tới bới lông tìm vết, vậy các người cũng nên trả cái giá tương ứng đi.”

——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play