*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thấy thế, mọi người đều sửng sốt, nhất là ông lão kia, sắc mặt đã cứng đờ.

Một giây trước ông ta còn đang tự tin chém gió, thậm chí còn chưa chém gió xong thì chiến hạm đã nổ tung.

Hộ vệ Kim Giáp giận dữ, hắn ta trả một món thánh khí để nhờ người của hoàng tộc Thao Thiết làm chuyện này, nhưng không ngờ còn chưa bắt đầu thì đã xảy ra chuyện này, điều đó khiến hắn ta vô cùng nghi ngờ ba người đến từ hoàng tộc Thao Thiết.

“Các ông thật sự có thể bảo vệ sự an toàn cho chúng tôi sao? Nhưng bây giờ còn chưa xuất phát mà chiến hạm đã phát nổ, tôi rất nghỉ ngờ lời nói của các ông!”

Hộ vệ Kim Giáp không che giấu mà nói thẳng suy nghĩ của mình.

Ba lão già không ngờ lại như thế, vội biện minh: “Đây chỉ là ngoài ý muốn thôi, tôi thề với cậu bằng vinh dự của hoàng tộc Thao Thiết, chuyện như thế sẽ không xảy ra nữa đâu!”

Nói xong, lão già này đanh mặt quay lại ra lệnh cho thuộc hạ đằng sau: “Mau đi điều tra xem nguyên nhân chiến hạm phát nổ là gì?”

Cách đó không xa, Trần Bình nở nụ cười khinh thường: “Thề bằng vinh dự của hoàng tộc Thao Thiết ư? Vậy thì hôm nay vinh dự của hoàng tộc Thao Thiết phải ra chuồng gà mất rồi!”

Trần Bình khẽ lẩm bẩm, sau đó dùng thần thức thao túng cấm chế.

“Đùng đùng!”

Lại thêm tiếng nổ vang lên, lại là một chiếc chiến hạm phát nổ.

Thoáng chốc, vẻ mặt của lão già thay đổi nhanh chóng, không còn kiêu căng đắc ý mà chỉ còn lại xấu hổ phẫn nộ.

Ông ta không rõ chuyện gì đang xảy ra, hai chiếc chiến hạm kia tự dưng phát nổ, điều này năm ngoài dự đoán của ông ta.

“Rốt cuộc chuyện này là thế nào?”

Hộ vệ Kim Giáp khinh thường nhìn ông ta.

Theo ý hắn thì ba lão già này chẳng có chút năng lực nào ngoài chém gió.

Nghe thấy câu hỏi này, lão già xấu hổ không biết trả lời kiểu gì.

Sao ông ta biết chuyện là thế nào? Bây giờ ông ta cũng mít đặc giống hệt Hộ vệ Kim Giáp thôi.

“Cậu đừng sốt ruột, tôi sẽ đích thân đi điều tra, chắc chắn sẽ điều tra rõ ngọn nguồn sự việc!”

Nói xong, lão già trực tiếp ngự kiếm bay đi, biến mất trước mặt mọi người.

Hai lão già còn lại đương nhiên sẽ không khiến người khác cho rằng là năng lực của họ có vấn đề, đều nhao nhao lên tiếng cứu vãn thể diện cho hoàng tộc Thao Thiết: “Chắc chắn là ngoài ý muốn, có lẽ chiến hạm này vốn đã có vấn đề.

Chứ dưới tâm mắt giám thị của hoàng tộc Thao Thiết chúng tôi thì không thể nào có kẻ đã táy máy tay chân với chiến hạm!”

Một lão già khác cũng hùa theo: “Đúng thế, chúng tôi rất tin vào năng lực của binh lính hoàng tộc Thao Thiết, huống chi nơi này còn có trận pháp đã được hoàng tộc Thao ——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play