*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Âu Dương Khắc lấy ra ấn Bạch Hổ, trên mặt đột nhiên nở ra một nụ cười lạnh.

Thân là hoàng tử của hoàng tộc Bạch Hổ, Âu Dương Khắc biết rõ cách thức sử dụng của ấn Bạch Hổ, cũng biết rõ uy lực của ấn này.

Mặc dù Âu Dương Khắc không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng anh ra hiểu rõ, nếu như chỉ dựa vào sức lực của bản thân, tuyệt đối không phải là đối thủ của Trần Bình, vô cùng bất lực, anh ta đành phải lấy ra ấn Bạch Hổ, dựa vào sức mạnh của nó đánh thắng Trần Bình.

Tay cầm ấn Bạch Hổ, Âu Dương Khắc vô cùng tự tin, trong ký ức của anh, chỉ cần có ấn Bạch Hổ tham gia trận đấu thì chưa bao giờ thất bại dù chỉ một lần.

“Trần Bình, chịu chết đi!”

Cùng lúc đó, Âu Dương Khắc đã giơ ấn Bạch Hổ lên cao, toàn bộ nguyên khí trong cơ thể anh ta cũng theo cánh tay lan ra, truyền vào trong ấn Bạch Hổ.

Có nguyên khí truyền vào, ấn Bạch Hổ lập tực phát ra ánh sáng chói lọi, kèm theo đó là tiếng gần kinh thiên động địa, một con hổ trắng với văn đen trêи người đột nhiên xuất hiện! Khoảnh khắc nhìn thấy con hổ trắng này, cơ thể Trần Bình không khỏi giật mình, một loại áp chế đến từ trong tâm hồn làm anh không tự chủ mà phát run.

Nhưng chính vào lúc này, cánh tay Trần Bình phát ra một luông ánh sáng.

Bạch Trạch toàn thân trăng như tuyết xuất hiện trước mặt Trần Bình, giúp anh ngăn lại toàn bộ áp chế đến từ con hổ trắng.

“Ấn Bạch Hổ này không phải đồ vật bình thường, còn chưa tấn công đã có loại áp chế này, nếu như nó thực sự triển khai tấn công, đó sẽ là một đòn không thể ngăn chặn.”

Hai mắt Trần Bình nhìn chằm chằm vào ấn Bạch Hổ, trong lòng không ngừng suy nghĩ biện pháp đối phó.

Nhưng Âu Dương Khắc căn bản không muốn cho anh có thời gian suy nghĩ, anh ta đã bắt đầu tấn công.

“Bạch Hổ Khiếu Lâm!”

Cùng với tiếng gầm của con hổ trắng khổng lồ, hàng chục ảo ảnh Bạch Hổ lao ra, bay vê phía Trần Bình.

Lúc trước đối mặt với một ảo ảnh Bạch Hổ, Trần Bình còn có thể dễ dàng đối phó, nhưng cùng lúc đối mặt với hàng chục ảo ảnh Bạch Hổ, Trần Bình cũng không biết phải đối phó như thế nào.

Trong lúc tuyệt vọng, Trần Bình chỉ có thể dùng toàn lực thúc đẩy nguyên khí trong cơ thể, ấn ký Kỳ Lân cũng đồng thời xuất hiện, nguyên khí đồi dào tụ lại trêи không trung, ngưng tụ thành một thanh kiếm khổng lồ phát ra ánh sáng màu vàng.

“Vạn kiếm quy về làm một!”

Dưới sự điều khiển của Trần Bình, kiếm mang càn quét về phía đó, trong nháy mắt chém hàng chục ảo ảnh Bạch Hổ ở phía trước mặt thành từng mảnh, tiêu tan không còn hình bóng.

Mặc dù uy lực của cú đánh này rất lớn, nhưng cũng chỉ đến mức độ đó, chỉ có thể diệt trừ không đến một nửa số ảo ảnh Bạch Hổ, số ảo ảnh Bạch Hổ còn lại vẫn đang lao tới tấn công.

Trần Bình thấy thế, hai hàng lông mày nhíu chặt lại, trong tức thời anh vẫn không biết làm thế nào để đỡ được chiêu này của Âu Dương Khắc.

Đột nhiên, Trần Bình nhớ ra một viên đan ——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play