*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ba người này là ba nhân vật quyền lực trong chiến trường cổ đại Nguyên Kỷ, trong số đó có Vương Long, môn chủ của Thông Thiên Môn, Tạ Hiểu Phi, thủ lĩnh bang Cuồng Phong, và Vân Chính, đại trưởng lão của Nguyên Tông.
Vương Long, môn chủ Thông Thiên Môn dẫn đầu nói: “Tông chủ Sở còn chưa trở về sao.”
“Tông chủ còn chưa trở lại, ông già như tôi này không xứng ngồi cùng ông sao?”
Đại trưởng lão Vân Chính của Nguyên Tông cũng lạnh lùng nói.
Vương Long lập tức cười nói: “Làm sao có thể chứ, tôi chỉ cói đùa thôi.”
“Hừ, tìm ông già này là có chuyện gì?”
Vân Chính lại hỏi, bang chủ bang Cuồng Phong, Tạ Hiểu Phi cũng nhìn về phía Vương Long, Vương Long nói: “Một người mới đến địa bàn của tôi.
Cậu ta trông giống như một con cừu béo.
Ông có muốn chung tay không?”
“Này, Vương Long ông ta vẫn luôn là kẻ ăn mảnh, sao có thể nghĩ đến chúng ta, chẳng lẽ lần này gặp cao thủ sao?”
Sau đó Tạ Hiểu Phi cũng cười lớn, nhưng Vương Long không có phản ứng gì, chậm rãi nói: “Có lẽ là cao thủ, trong người vẫn có nguyên khí, trong tay có rất nhiều linh thạch.
Đây là vì kế hoạch của tông chủ Sở, tránh trường hợp đến lúc đó có sự cố xảy ra.”
“Ừm, lời Vương Long nói cũng có lý.
Lúc này có người mới đến, nhân tố bất ổn.
Cám ơn bang chủ giúp Vương Long xử lý thằng nhóc đó.
Đồ trêи người thằng nhóc, chúng ta sẽ chia ra.”
“Nhưng hãy nhớ rằng, ông không thể trì hoãn kế hoạch của tông chủ.”
Vân Chính đại trưởng lão của Nguyên Tông cũng nói, hai người đều gật đầu, cuối cùng rời đi.
Sau khi Trần Bình tiêu hao hết hai đống linh thạch trước mặt, anh cũng lập tức xuất hiện trong tháp Thông Thiên.
Nhìn thây hàng chục người đang bận rộn làm tan dây xích ma, Trần Bình cũng gật đầu.
“Làm việc chăm chỉ, có thể một ngày nào đó sẽ ra ngoài.”
Sau khi Trần Bình nói xong, những người sau tức giận nhìn Trân Bình, họ không có sức phản kháng.
Không thể không nhắc đến sự lợi hại của con Chim Đại Bằng, khi Trần Bình ở trong tháp Thông Thiên, anh là một vị thần, có thể chỉ phối mọi thứ, kể cả cuộc sống của họ.
Khi Trần Bình dứt lời, anh phớt lờ bọn họ và bay thẳng về phía Chim Đại Bằng.
“Anh Bằng, anh có cách nào khống chế bọn chúng không?”
Trần Bình hỏi, trong khi Chim Đại Bằng hỏi: “Cậu gặp rắc rối à?”
“Ừm, nói quỷ quái đó chắc chắn là vùng đất Tuyệt Linh.”
Trân Bình nói.
Sau đó Chim Đại Bằng nói: “Tôi có cách, cậu có thể khống chế bọn chúng bằng Chủng Ma Quyết, nhưng nếu cậu muốn tu luyện, cậu phải giúp tôi tìm được đá Tuyệt Linh bên trong vùng đất Tuyệt Linh.
Khi tôi tu luyện gặp phải bình cảnh, cần đá Tuyệt Linh để đột phá ”
“Anh Bằng, đừng lo lắng, cứ giao cho tôi.”
Trần Bình cũng cười.
Sau đó, trong đầu Trần Bình nảy ra một công pháp kỳ lạ, đó là Chủng Ma Quyết.
Sau khi tu luyện công pháp này, nó không chỉ có thể gieo ma chủng vào
——————-