*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cả nhóm người sau khi đã điều chỉnh lại cảm xúc, sau đó cất thi thể của người mình quen vào.

Lúc này, trêи cơ bản những người tiến vào quang động số ba đều mang vẻ mặt chết lặng, tuy nói lấy được một ít đan dược, nhưng đều là loại đan dược sắp mất đi dược hiệu, sao có thể xứng đáng với con đường hung hiểm như thế này chứ.

Nhìn vào con đường hầm sâu hút dẫn về phía trước, cả đám người không tình nguyện mà kéo lê bước chân tiến vào.

Không biết đi được bao lâu, đang lúc sắp hỏng mất, một cánh cửa đá chỉ có thể chứa được hai người đứng song song với nhau bỗng xuất hiện ở cuối đường hầm.

Trêи cửa đá có viết nguệch ngoạc mấy dòng chữ, đang lúc hết đường xoay xở với hàng chữ đọc mãi không hiểu này thì một ông lão tóc trắng vốn im hơi lặng tiếng không chút nổi bật trong đám đông đẩy người trước mặt ra, đi tới trước cửa đá.

“Kiếm tu ngay từ lúc mới bắt đầu tu tập cũng đã không ngừng tranh đấu, đấu với người, đấu với đất, đấu với trời, đấu với chính mình, chỉ khi nào sống sót được trong trận quyết đấu mới có thể được gọi là hùng mạnh.

Tìm ra hai vị kiếm tu, mở ra cửa đá, tiến hành quyết đấu.”

Ông lão yên lặng phiên dịch xong câu chữ trêи cánh cửa đá, sau đó lại lui trở vào trong đám người.

Chỉ thấy hai bên cửa đá này còn có hai cơ quan, chắc là người tham gia quyết đấu mới có thể mở ra.

Nghe thấy điều kiện như thế, mọi người nghị luận ầm ĩ, nhưng ánh mắt lại không kiêm được mà nhìn về phía Thượng Quan Hoán cùng Trân Bình vừa xử lý cơ giáp, hai người này chính là cường giả một mình giết chết cơ giáp lúc nãy.

Thượng Quan Hoán thấy mọi người cố ý đưa ông ta và Trần Bình vào, lập tức mừng rỡ, đây chính là cơ hội trời ban, ông ta mà có giết Trần Bình, cũng không ai sẽ để ý cái gì cả.

Trần Bình và Thượng Quan Hoán thấy vậy cũng không nói thêm cái gì, đều tiến lên một bước đè lên cơ quan, dồn một phần kiếm ý vào bên trong.

Cửa đá chậm rãi mở ra, bên trong cánh cửa chỉ là một làn sương mù, mọi người căn bản không thấy rõ cảnh tượng.

bên trong “Xin mời hướng này.”

Thượng Quan Hoán dứt lời thì nâng chân bước vào trong.

Trần Bình cũng không do dự gì nhiều, tuy nói rằng Thượng Quan Hoán này có ấn ký của hoàng tộc tổ long, hơn nữa sức mạnh cũng cực kỳ to lớn, nhưng Trần Bình cũng không phải trái hông mềm mặc cho người ta nhào bóp. ——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play