*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đột nhiên Trần Bình vỗ vai Phương Nhã một cái rồi nói: “Chuẩn bị hạ kết giới không gian trước mặt Hắc Hổ.”
Tuy Phương Nhã vẫn còn hơi kϊƈɦ động nhưng khi nghe Trần Bình nói vậy thì cô ấy vẫn gật đầu.
Trần Bình nói với Hắc Hổ: “Hắc Hổ, khi ông nghe khẩu lệnh của tôi thì chuẩn bị công kϊƈɦ nhé.”
Dứt lời, Trần Bình lập tức liếc nhìn Nạp Lan.
Nạp Lan hiểu ý anh, Trần Bình muốn cô ấy cảnh giác.
Đúng lúc này, đột nhiên mấy giọt nước xuất hiện bên cạnh đám người sau lưng Phương Linh Lung.
Khi người mang nguyên tổ phong xuất hiện thì những giọt nước kia tựa như hàng loạt viên đạn bay vụt vê phía đám người Trần Bình.
Lúc này, Trần Bình mới vỗ nhẹ bả vai Phương Nhã, tiếp đó những giọt nước đang xé gió lao tới dường như đã biến mất vào hư không.
Dù giọt nước bắn tới nhiều hay ít thi đều bị kết giới không gian của Phương Nhã hấp thu hết.
Phương Linh Lung nhìn thấy cảnh tượng này thì cười lạnh một tiếng, sau đó cô ta vung thanh đao lớn trong tay lên, lao thẳng đến công kϊƈɦ về phía bên này.
Đúng lúc ấy Trần Bình cũng nhảy lên, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Trần Bình dùng hai tay bắt lấy thanh đao to của Phương Linh Lung.
Không ai ngờ chuyện này có thể xảy ra, thậm chí vẻ mặt Phương Linh Lung còn hiện lên sự kinh ngạc, thực lực của cô ta là thất tinh đấy! Thế nhưng khi đối mặt với anh thì cứ như một trò đùa vậy.
Trần Bình lắc đầu, anh nói với Phương Linh Lung: “Đao pháp sơ hở như vậy thì đừng có dùng đao nữa.”
“Cũng thuận tiện cảnh cáo cô một lần, nếu còn dám ra tay với người của tôi thì tôi sẽ không khách khí với cô đâu.”
Dứt lời, Trân Bình dùng sức hất thanh đao của Phương Linh Lung xuống đất.
Lúc đó, Phương Linh Lung vẫn đang cầm cán đao nên khi bị Trần Bình hất thì cơ thể cô ta lảo đảo, xém chút nữa là ngã sấp xuống đất.
Nhưng khi nhìn thấy biểu cảm trêи mặt của Trần Bình thì trêи người cô ta lập tức bừng lên bảy luồng hào quang: “Chẳng những tao sẽ ra tay với người của mày mà tao còn muốn dần cho mày một trận nữa đấy!”
Thấy Phương Linh Lung có vẻ như muốn ra tay hạ sát người của mình, Trần Bình bèn hừ lạnh một tiếng: “Không biết sống chết!”
Ngay lúc Trần Bình định động thủ thì anh chợt nghe thấy giọng của Dương Thiết Sư: “Dừng tay lại, các người không biết đây là nơi nào hay sao mà còn dám ở đây làm loạn hả?”
Nghe ông ta nói như vậy thì Phương Linh Lung và Trần Bình đều dừng động tác lại.
Tuy Phương Linh Lung là người của chiến khu phía Bắc, nhưng hình như cô ta có vẻ kiêng ky Dương Thiết Sư.
Mà bây giờ Trần Bình là người của Thiết sư đoàn, đương nhiên anh sẽ nghe lệnh của đối phương rồi.
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT