*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thực ra, Trần Bình đã biết tính cách của Nạp Lan từ lâu, bất cứ khi nào bọn họ nói ra điều gì không tương đồng với nhau, cô ấy sẽ thể hiện bản thân là một người đặc biệt và chọn cách đi làm việc một mình.
Nhưng Trần Bình không quan tâm đến điêu này, điều anh quan tâm là người phụ nữ này thực sự là một người giàu tình cảm và chính trực.
Vì vậy, anh mới có thể khiến cho bọn họ cùng nhau thành lập một tiểu đội chiến đấu.
Lúc này, Trần Bình nhìn thấy Phương Nhã vẫn chưa đưa ra quyết định thì chỉ cười nhẹ nói: “Phương Nhã, tôi biết cô có thể vẫn muốn chăm sóc ông nội, vì vậy tôi cũng không ép buộc cô, cô chỉ cần làm theo ý muốn của mình là được rồi.”
Nghe thấy lời nói của Trần Bình, trước tiên Phương Nhã gật đầu, sau đó cô ấy nói với Trần Bình: “Để em nói chuyện với ông nội trước đất Nói xong, Phương Nhã nhảy khỏi ghế và chạy sang một bên.
Lúc này, Nạp Lan nhìn Phương Nhã đang nghe điện thoại thì nhẹ giọng nói: “Trân Bình, Phương Nhã không phải còn quá nhỏ sao? Bây giờ để em ấy tiếp xúc với những thứ này, có phải quá sớm không?”
Nhìn thấy sự lo lắng trong mắt Nạp Lan, Trần Bình chậm rãi nói: ‘Chẳng lẽ ở thế giới hạ tầng này, tình người nóng lạnh, lòng người dễ đổi mà cô ấy cảm nhận được cũng không đủ thể khiến cô ấy trưởng thành sao? Vậy thì cô ấy chỉ có thể ở cái thế giới hạ tầng này cả đời!”
Nạp Lan không nói thêm gì nữa, cô ấy biết rằng điều mà Trần Bình nói đều là sự thật.
Một lúc sau, Phương Nhã mới mỉm cười đi về phía ba người bọn họ, cô ấy nói: “Em vừa nói chuyện với ông nội, ông nội nói đừng vì ông mà chậm trễ, vốn là em nên có một khoảng trời rộng lớn!”
Lúc này Hắc Hổ đang ở phía sau Phương Nhã mới nói: ‘Phương Nhã, cô yên tâm đi.
Tuy chúng ta cùng nhau đi đến rừng rậm Hắc Thủy nhưng đàn em của tôi vẫn còn ở đây, tôi sẽ bảo bọn họ chăm sóc tốt cho ông nội cô mà!”
Nghe thấy những gì Hắc Hổ nói, Trần Bình chọn đúng lúc này giội cho bọn họ một gáo nước lạnh.
“Đừng vui mừng quá sớm.
Chúng ta còn phải đến chiến trường ảo, chấp nhận chiến đấu với tiểu đội khảo nghiệm.
Cho nên chúng ta phải quen thuộc với phương thức tấn công của nhau, như vậy mới có thể vượt qua khảo nghiệm và tiến vào rừng rậm Häc Thủy.”
Trần Bình vỗ tay và nói: “Thế này đi, bây giờ chúng ta đến phòng tập đấm bốc của Hắc Hổ và cố gắng tìm hiểu nhau càng nhiều càng tốt!”
Nói xong, Trần Bình đi ra ngoài trước.
Bọn họ rất nhanh đã đến phòng tập đấm bốc của
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT