*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nghe vậy, sắc mặt Trần Bình trầm xuống, ánh mắt lạnh lẽo.
Xem ra ông ta muốn mình thả Trân Lập Văn, coi như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.
“Trần Khắc Sinh, chú cảm thấy tôi sẽ đồng ý với điều kiện của chú sao?”
Trân Bình lạnh giọng nói.
Trần Khắc Sinh khẽ mỉm cười: “Dòng thứ dù sao cũng là dòng thứ Trần thị, có cùng nguôn gốc, chúng ta không thể quên tổ tiên.
Lập Văn còn trẻ, có nhiều chuyện không suy nghĩ kỹ, hành vi của nó hôm nay đều là hồ đồ, tôi sẽ cho nó ăn năn hối lỗi.”
“Một câu ăn năn hối lỗi là có thể xóa bỏ ý đồ phản bội Trần thị của dòng thứ sao? Trần Khắc Sinh, chú suy nghĩ đơn giản quá.
Dòng thứ lòng muông dạ thú, sao tôi có thể dung túng bên cạnh có một kẻ rình mò?”
Trần Bình lạnh giọng nói, thái độ vô cùng kiên quyết.
Trần Khắc Sinh nhíu mày, bất đắc dĩ thở đài: “Vậy điều kiện của cậu là gì?”
Trần Bình nói: “Dòng thứ phải hủy bỏ tất cả hộ vệ, dòng chính sẽ gánh vác nhiệm vụ bảo vệ dòng thứ.
Mặt khác, dòng thứ không được nhúng tay vào sản nghiệp nòng cốt của Trần thị, giao một nửa tài sản tương ứng cho dòng chính xử lý.”
“Không có khả năng! Mày đừng nằm mơt Mày làm thế là muốn dần dần tiêu diệt dòng thứ!”
Trần Lập Văn lập tức quát lên.
Trần Khắc Sinh hung tợn trừng hắn ta, sau đó nhìn Trần Bình: “Tôi có thể đồng ý những điều kiện đó.”
Trần Bình nhíu mày, không ngờ Trần Khắc Sinh lại đồng ý một cách thản nhiên như vậy.
Trần Lập Văn lại trợn tròn mắt: “Cha nói gì vậy? Cha đồng ý với nó hả? Thế thì dòng thứ chúng ta khác nào con kiến?”
“Đúng thế, ngài tông chính, nếu đồng ý thì dòng thứ chúng ta sẽ hoàn toàn đánh mất quyên lực!”
“Ngài tông chính, mong ngài hãy suy nghĩ lại”
Một đám trưởng lão dòng thứ đều nhao nhao quỳ xuống.
Điều này khiến Trần Bình càng nhíu mày chặt hơn, bởi vì anh nhận thấy dòng thứ từ trêи xuống dưới đều không muốn quy thuận dòng chính, loại thế lực này thì phải mau chóng làm suy yếu, thậm chí tiêu diệt chúng! Trần Khắc Sinh nổi giận quát lên: “Đủ rồi! Tôi đã quyết định, các người đừng can ngăn lung tung! Dòng thứ từ trước tới nay vẫn luôn thuộc về Trần thị! Tôi có thể không truy cứu hành vi của các người lúc trước, nhưng nếu ai còn dám có suy nghĩ khác thường thì đừng trách tôi không nể tình!”
Vừa dứt lời, nên đá dưới chân Trần Khắc Sinh trực tiếp vỡ nát, vết rạn lan ra chung quanh.
Đám trưởng lão dòng thứ tức khắc câm mồm, không dám nói thêm một câu.
Trần Khắc Sinh cũng nhìn Trần Bình hỏi: “Tôi làm vậy, cậu đã hài lòng chưa?”
Trần Bình cau mày, anh biết hôm nay cũng
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT