*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hẻm núi Tử thần được đánh dấu trêи bản đồ là nơi nguy hiểm và được canh gác cẩn mật nhất.

Ở lối vào của Hẻm núi Tử thần, có dày đặc thủ vệ gác xung quanh.

Gần đó còn có rất nhiều môn đồ cao thủ canh giữ.

Trần Bình và Diệp Phàm trốn trong rừng cây tuyết trắng, nhìn bóng tối xa xa, lực lượng bảo vệ không ngừng qua lại tuần tra, đèn rọi cực lớn.

Về cơ bản, một người bình thường không thể xâm nhập.

Trong đêm, thủ vệ ngồi tán gẫu và hút thuốc, gân đó cũng không có một tiếng chim kêu, chỉ có tiếng gió lạnh hú.

Trần Bình liếc nhìn Diệp Phàm và hỏi: “Làm sao chúng ta có thể lao vào được?”

Diệp Phàm nhún vai và nói: “Gần như là không thể.”

“Nhìn xem, những người cầm búa lớn kia là thủ vệ canh giữ Hẻm núi Tử thân.

Có vẻ như thực lực của họ không hề thấp.

Họ chắc là những môn đồ thực lực cấp bậc 6.

Một khi chiến đấu với họ, chắc chắn sẽ gây ra rất nhiều động tĩnh.

Lúc đó khó vào lắm”

.

Trần Bình cau mày, ánh mắt rơi vào cánh cổng của Hẻm núi Tử thần, bốn gã to béo với chiếc búa lớn trong tay.

Bốn gã béo này hình như là sinh bốn.

“Còn nữa, cái gã ngồi trong xe ngựa nghỉ ngơi, hình như tôi đã thấy ở đâu rồi, thực lực không hề kém hơn bốn gã mập mạp, chắc là cao thủ cấp bảy.”

Diệp Phàm tiếp tục nói, nhanh chóng phân tích lực lượng phòng thủ gần đó.

Cuối cùng, sau khi phân tích, trừ khi là cao thủ cấp Thần tối cao, nếu không thì không thể đi qua.

Hơn nữa, cho dù đi qua cũng sẽ gây ra rất nhiều tiếng động, khiến Côn Lôn Hư nâng cao cảnh giác.

Trần Bình ngồi trêи tuyết, ánh mắt khẽ đổi ——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play