*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đợi trong chốc lát, vị vệ sĩ kia đã trở lại trước mặt Trần Bình nói: “Cô chủ Lạc Kỳ cho mời.”

Diệp Phàm cùng thập nhất kia đi theo vào.

Bài trí bên trong tiệm thuốc rất đơn giản, nhưng mà trước sảnh lớn cũng không có có nhân viên y tế nào, thậm chí ngay cả bảng hướng dẫn mua thuốc cũng không có..

Đi theo vị vệ sĩ kia vào trong tiệm thuốc mới phát hiện nơi này còn có một khu khác.

Thế mà bên trong lại là một khu nhà ở.

Mà bây giờ, Lạc Kỳ ở trong sân, đang nói chuyện phiếm với một vài vị khách.

Trêи thân cô là một bộ lễ phục màu đen gợi cảm, muôn vàn dáng vẻ, cả người toát lên khí chất quyến rũ.

Nhìn thấy đám người Trần Bình đi vào, gương mặt Lạc Kỳ tràn đầy ý cười ôn hòa, nói: “Cậu chủ Trần, không nghĩ tới, anh sẽ tới đây tìm tôi.”

Trần Bình nhìn lướt qua đám người trong sân, đều rất xa lạ.

Anh nhanh chóng nhìn vê phía Lạc Kỳ, nói: “Cô biết mục đích tôi tới đây.”

Lạc Kỳ đương nhiên biết, cô ra hiệu ý bảo Trần Bình đi tới ngôi xuống một bên, nói: “Cậu chủ Trần vì con chip chứa ký ức của chị họ Giang Uyển mà đến, vậy thì thật xin lỗi, nơi này không có.”

Nghe vậy, gương mặt Trần Bình tối sầm, lạnh giọng nói: “Cô Lạc Kỳ đây là đang thử tính kiên nhẫn của tôi sao?”

Lông mày lá liễu của Lạc Kỳ khẽ cau lại, hai chân trắng nõn kẹp chặt, nói: “Vì sao cậu chủ Trần lại nói lời như vậy?”

Gương mặt Trần Bình lạnh lùng: “Tôi tới nơi này, vì muốn tìm ra căn cứ của của nhà họ Lạc, đồng thời, đem Giang Uyển từ nhà họ Lạc trở về.”

Lạc Kỹ nghe vậy, lập tức nói: “Có lẽ cậu chủ Trần đang hiểu nhầm gì đó, chị họ Giang Uyển cũng không ở đây.”

Lông mày Trần Bình khế nheo lại, gương mặt cũng lạnh dần đi, nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp quyến rũ kia của Lạc Kỳ: “Cô Lạc Kỳ đây là muốn tôi từng bước tìm ra căn cứ của nhà họ Lạc sao?”

Vừa dứt lời.

Vị vệ sĩ trông cửa kia đã vọt vào, chạy tới bên người Lạc Kỳ, nói thâm: “Cô Lạc Kỳ, bên ngoài có mấy trăm vệ sĩ trang bị võ trang hạng nặng bao vây nơi này lại.”

Lạc Kỳ nghe vậy, đôi mày lá liễu khẽ nhíu, nhìn ánh mắt bình thản của Trần Bình nói: “Xem ra trước khi tới đây, cậu chủ Trần có làm chuẩn bị.”

Trần Bình lạnh nhạt nói: “Tôi muốn nhận được thứ tôi yêu cầu, vẫn hy vọng cô Lạc Kỳ đây suy xét cho kỹ.”

——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play