*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hai ngày sau, Trần Bình và nhóm Diệp Phàm chuẩn bị ra khỏi khách sạn, đi dạo chơi ở Ma Thành Tây Bắc.
Vừa tới cửa liền đụng phải Tiểu Long Gia vừa đi vào.
Trần Bình vẫn còn hơi xấu hổ khi nhìn thấy Tiểu Long Gia, anh không thể không nhớ tới việc anh đã vô tình chạm vào nơi không nên động vào trong căn phòng hai ngày trước.
Đến giờ gò má vẫn còn đau nhức.
Tiểu Long Gia vẫn ăn mặc như người đàn ông, nhìn chằm chằm Trần Bình, lạnh giọng hỏi: “Cậu chủ Trần muốn đi đâu vậy?”
Trần Bình cười tủm tỉm: “Đi ra ngoài.”
Khi Tiểu Long Gia nghe vậy, chân mày nhíu lại, sau đó nói: “Nếu cậu chủ Trần đây không phiền thì để tôi đi với anh đi.
Vừa hay tôi lại vô cùng quen thuộc với nơi này, có thể làm hướng dẫn viên du lịch cho các anh.”
Nghe vậy, Trần Bình lập tức lắc đầu nói: “Không cần Tiểu Long Gia phải nhọc công như thế, chúng tôi chỉ đi loanh quanh một chút tôi.”
Nghe vậy, ánh mắt Tiểu Long Gia hiện lên sát khí, nhìn chằm chằm Trần Bình, lại hỏi: “Thật sự không cần tôi sao?”
Điều này… Trần Bình cảm thấy lúng túng, cau mày, sau đó cười nói: “Nếu thế thì chúng ta cùng nhau đi đi, cùng nhau đi thôi… Haizz! Quả nhiên, phụ nữ là người không thể đắc tội nhất.
Ôi, Trần Bình cảm thấy thật cay đắng.
Vì vậy, sau đó, một nhóm bảy tám người rời khỏi khách sạn.
Trần Bình, Diệp Phàm, Tiểu Long Gia, và Thập Thất, cũng như một số vệ sĩ riêng của Tiểu Long Gia.
Người dân ở Ma Thành Tây Bắc tương đối hào phóng và phóng khoáng! Hơn nữa, bạn có thể thấy đàn ông và phụ nữ mãi nghệ trêи đường phố kể kiếm sống.
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT