*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong pháo sáng năng lượng đáng sợ này, nổ oành hai tiếng, hai bóng người trực tiếp bay ra, thương tích khắp người.
Trần Bình và Diệp Phàm rơi thẳng xuống biển, tạo thành hai tiếng vang lớn.
Hỏa kỳ lân và giao long đỏ đã sớm bị pháo sáng năng lượng đánh cho tan tành.
Lúc này Lâm Trung kiêu ngạo đứng ở trên mặt biển, nhướng mày nhìn nước biển lăn tăn, hét lên một tiếng.
Trong phút chốc, vùng biển bên dưới trở nên vô cùng yên tĩnh.
Đôi mắt âm trầm của ông ta phản chiếu một ánh sáng xanh lam, bắt đầu bay lơ lửng lên trêи mặt biển, tìm kiếm Trần Bình và Diệp Phàm đã rơi xuống biển.
Thời điểm này.
Trần Bình và Diệp Phàm rơi xuống biển, cả người đâu đâu cũng bị thương, qua làn nước xanh, họ nhìn một bóng người đang lững lờ trêи biển! Bọn họ đang chờ đợi cơ hội.
Rầm ầm! Tiếng nước xé ral Hai bóng người bộc phát khí thế ngất trời, trước giáp sau công! Lâm Trung tựa như đã sớm đoán được, hất mạnh ống tay áo một cái, xúc tu của con bạch tuộc khổng lồ, rút đi trong giận dữ, quất mạnh lên người Diệp Phàm, rồi lại hất bay anh ta ra.
Cùng lúc đó, Lâm Trung nhanh chóng xoay người, thân hình biến đổi, bóp thẳng lấy cổ Trần Bình.
“Gia chủ Trần, cậu không phải đối thủ của tôi, giơ tay chịu trói đi!”
Lâm Trung lạnh lùng nói, cánh tay khô gầy, vào lúc này bùng nổ uy lực! Trần Bình đã bị Lâm Trung kẹp cổ, lơ lửng giữa không trung.
Lòng bàn tay phải của anh lúc này liên tục bùng lên tia lửa, bắn tán loạn, nhưng ngọn lửa lóe lên rồi dập tắt, căn bản không thể kϊƈɦ
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT