*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khương Lê vội vàng nói: “Cậu chủ Trần, cậu làm như thế rất mạo hiểm, Long Lôi kia, ông ta dám làm ra chuyện như thế, tôi rất lo lắng cậu đi chuyến này sẽ gặp bất trắc.

Việc Khương Lê lo lắng không phải là không có lý do, dù sao Long Lôi đã dám ám sát nhà họ Vương và nhà họ Hồ, điêu này đã nói lên, ông ta đã không hê kiêng ky thân phận của Trần Bình.

Loại người này mới là nguy hiểm nhất.

Trần Bình nghe thấy thế thì cười nhạt hai tiếng, nói: “Ha ha ha, một Long Lôi mà thôi, tôi chính là muốn đi gặp ông ta, xem rốt cuộc ông ta chuẩn bị làm những gì.”

Sau khi nói xong, khóe mắt Trần Bình hiện lên vẻ lạnh lẽo.

Long Lôi dám làm như thể chính là đối nghịch với Trần Bình anh.

Khương Lê nhìn thấy dáng vẻ này của Trần Bình, ông ta cũng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ nói: “Vậy tôi sẽ đi cùng cậu chủ Trần, xem như là để yên tâm hơn, xảy ra chuyện gì, chúng ta cũng có thể ứng phó.”

Trần Bình xoay người nhìn Khương Lê rồi nói: “Như thế cũng tốt, ông đi sắp xếp trước, 10 phút sau, chúng ta xuất phát, đi đến sơn trang Thiên Long.”

“Vâng!”

Khương Lê lên tiếng, nhanh chóng đi xuống sắp xếp chuyện lúc trước.

Mười phút sau, ông ta và Trân Bình ngôi trêи một chiếc xe Benz, đi thẳng đến sơn trang Thiên Long.

Đến cổng chính của sơn trang Thiên Long, Trần Bình bước xuống xe, nhướng mày nhìn lại, cửa chính của sơn trang Thiên Long rất lớn, được làm từ đá bạch ngọc, phía trêи có khắc bốn chữ “Sơn trang Thiên Long”

nhìn qua rất hùng vĩ và có phong cách cổ xưa.

Toàn bộ sơn trang này nằm trêи một ngọn núi nhỏ, địa thế rất cao, kiến trúc xung quanh nhìn qua rất hùng vĩ.

Thật đúng là sơn trang Thiên Long, khí thế kia có thể xem như là nguy nga bao la hùng vĩ. ——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play