*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong phòng khách, không khí vô cùng nặng nề.
Tất cả mọi người đều nín thở nhìn đèn Trường Minh lúc sáng lúc tối.
Trong mắt Trần Thiên Tu, càng có khí thế, chắp tay đứng lên.
Đèn Trường Minh đó lúc này đang tác động đến trái tim của tât cả mọi người, tác động đến an nguy của thế giới này trong mười năm tới.
Doanh minh chủ và Lâm Các chủ và bốn vị Các chủ cũng đứng trong đám người, đứng sau hoặc đứng cạnh Trần Thiên Tu, tất cả đều tập trung tinh thân chú ý đến đèn Trường Minh kia.
Cái này liên quan đến kết cấu thiên hạ.
Doanh minh chủ nheo mắt lại, nhìn đèn Trường Minh một lúc, rồi lại nhìn Trần Thiên Tu và Trần Bình, nhỏ giọng hỏi: “Lâm Các chủ, ông đã từng suy đoán về kết cục của Lão Tổ nhà họ Trân chưa?”
Lúc này, Lâm Các chủ sắc mặt lạnh lùng, hai tay chắp sau lưng, trong mắt hiện lên một tia ảm đạm, nói: “Kết cục đã sớm định rồi, cũng không cân phải suy đoán, người đời trên thiên hạ này nên cảm ơn Lão Tổ nhà họ Trần từ trong lòng, người đã giành lại mười năm cho loài người.”
Doanh minh chủ nghe vậy, trong lòng khẽ động, ông cũng hiểu được ý từ trong lời nói đó.
Lâm Các chủ vừa dứt lời thì đèn Trường Minh tắt, một làn khói xanh lượn lờ bay lên.
Trời đất bỗng nhiên có thêm một bi thương.
.Vào thời điểm này, bất kể bạn làm công việc gì, bạn thuộc tầng lớp nào, cho dù bạn bao nhiêu tuổi, tất cả mọi người ở khắp các quốc gia trêи thế giới đều chợt cảm thấy một sự lạnh lẽo thê lương.
Trong lãnh thổ nước Hoa, tất cả Môn Đồ, kể cả quần chúng bình thường, trong lòng tất cả mọi người đều cảm thấy điều đó, đưa mắt nhìn vê phía Côn Lôn Hư.
Ở đó, một ánh sáng vùng địa cực đang tỏa ánh sáng vàng lấp lánh, rồi sau đó từ từ lắng xuống.
Ở các quốc gia vùng lãnh thố khác, tất cả Môn Đô đều nhìn vê phía nước Hoa, trong lòng âm thầm tiếc thay và kính nể.
Nước Hoa, không thẹn với trách nhiệm đã đảm nhiệm.
Giờ phút này, trong lòng tất cả mọi người đều chỉ có sự tôn kính cao thượng.
Ngay cả thủ phủ cảnh thủ của nước Mễ và nước Ẩn cũng được báo cáo vê sự thăm dò của vệ tinh trước tiên.
Sau đó, bọn họ cúi đầu hướng về Côn Lôn Hư mặc niệm.
Bên trong tòa lâu đài màu trắng, Trần Thiên Tu quỳ hai chân trêи mặt đất.
Con cháu nhà họ Trần tất cả cũng đều quỳ trêи mặt đất.
Còn lại Doanh minh chủ, Lâm Các chủ và những người khác thì lặng lẽ thở dài nhìn đèn Trường Minh đã dập tắt.
Đời ta, không cần nhiều lời, gánh nghĩa lớn, gánh vác muôn trượng! Chín mươi chín tiếng chuông vang lên trong toàn bộ trang viên nhà họ Trần! Tất cả thành viên và người hầu nhà họ Trần nghe thấy tiếng chuông đều quỳ xuống đất.
Đây là hôi chuông báo tử.
Lão Tổ, quy thiên rồi.
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT