*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lời vừa dứt, Trân Bình cười lớn hai tiếng, quét đôi mắt lạnh như rồng nhìn chằm chằm Trần Vũ, hỏi ngược: “Ông muốn tôi đến từ đường dòng nhánh dập đầu, muốn tôi tự tước bỏ thân phận người thừa kế?”
“Đúng!”
Trần Vũ đứng khoanh tay, rất có dáng vẻ và khí thế của bậc cha chú! Nhất là đôi mắt thâm trầm kia đang hội tụ hung ác và lạnh lẽo.
Ngay ngày đầu trở về, một cậu chủ dòng chính nho nhỏ lại dám gây gió bão thế này! Thậm chí, tin tức còn truyền khắp toàn bộ Trần thị khiến thanh danh của dòng nhánh xấu đi.
Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục! Dòng nhánh muốn chiếm ngôi cao ở Trần Thị thì không thể có bất kỳ tiếng xấu nào! Hôm nay, Trần Vũ nhất định bắt thăng nhãi dòng chính này dập đầu nhận tội ở từ đường dòng nhánh, và thông báo khắp Trần Thị! Trần Vũ thấy Trần Bình đứng bất động, khóe mắt phát lạnh, nói: “Thế nào, lời của tao mày cũng không nghe?”
Trần Vũ tính khí rất kiêu ngạo, nhìn thấy Trần Bình phớt lờ câu nói của ông ta, lòng liên dấy lên lửa giận! Trần Bình cười ha ha, nói: “Trân Vũ, ông cảm thấy lời nói của ông có tác dụng với tôi không? Ngay cả Trân Vĩnh Phúc, Trân Hưng Hà tôi còn không nghe, thì ông cho rằng hôm nay dẫn đám người này đến đây là có thể xử lý tôi?”
Trần Vũ nghe vậy thì nhíu chặt chân mày, khóe mắt toát ra tàn khốc, nói: “Làm càn! Không lớn không nhỏ! Nơi này là Trần thị, không phải giới bên ngoài của mày! Nếu mày đã trở về thì phải tuân thủ quy củ ở Trần thị, hiểu phép tắc ở Trần thị! Mày ngang ngược như vậy thật đúng là vô pháp vô thiên!”
“Ha ha, lão già kia, đừng đánh đồng tôi với ông! Giờ phút này tôi nói cho ông biết, ông muốn bắt tôi đến dòng nhánh thì đánh thắng tôi đã! Trái lại, tôi cũng muốn đích thân đến dòng nhánh một chuyến để xem còn bao nhiêu người nữa muốn ra tay với tôi!”
Trần Bình phẫn nộ quát, giọng nói không lớn nhưng đủ chấn động toàn bộ khu vực trước cung điện! “Nhãi ranh to gan, mày ngang ngược thế sao, mày nói gì? Muốn đến dòng nhánh bọn tao để hưng sư vấn tội? Nằm mơi Nhãi ranh Trần Bình, ông đây cho mày một cơ hội cuối, lập tức quỳ xuống xin lỗi chú ba, đồng thời dập đầu mười cái với thân thể của chắt trai Khải Phong của tao! Bằng không, vệ binh hổ tướng đẳng sau tao sẽ bắt mày!”
Trần Vũ lạnh giọng quát lên, cả người toát ra khí thế bén nhọn!
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT