Trên thực tế, hắn ta lại đang ở trong quán trà của ta với cửa sổ sau quay ra phía đường, vì vậy hắn ta hoàn toàn có thể theo dõi mọi hành động của các quan chức trong bộ phận tham mưu, sau đó kiểm soát nhiều hơn các quan chức nội bộ của họ.

Thứ hai, khi người của Phi Ưng vệ lần đầu tiên xuất hiện trong doanh trại của Mộ Dung Phong, ta đã chiến đấu chống lại người đó và ngay sau đó ta lại bắt gặp Tề Cảnh Vân trên phố còn học được từ hắn ta những kiến thức cơ bản về tin tức của Phi Ưng vệ.

Nhưng đồng thời, hắn ta cũng đang cố moi móc từ miệng ta thái độ của Mộ Dung Phong đối với Phi Ưng vệ.

Hơn nữa, sau này hắn ta còn cố ý giả làm người của Phi Ưng vệ để thử ta, lúc trước ta vẫn còn tưởng là nói đùa, nhưng hiện tại suy nghĩ lại cảm thấy sợ hãi tột cùng.

Điều đáng ngờ nhất là trong bữa tiệc đêm trung thu cùng hoàng đế, ta đã từng đập tan cuộc thử thách giữa hắn ta với hoàng đế và cung nữ rót trà.

Khi đó ta chỉ coi hắn là nam nhân lãng tử, táo bạo, nhưng hiện tại nói tới chuyện này ta mới nhận ra vị cung nữ này thật ra là quân cờ được hắn đặt bên cạnh hoàng đế.

Lần đầu tiên chúng ta bắt đầu điều tra vụ án của Ngụy đại nhân, lẽ ra nàng ta nên tiết lộ chuyện này cho Tề Cảnh Vân biết.

Lại nói về sự việc lần trước của am Nam Sơn Ni, Tề Cảnh Vân gần đây lại trở nên rất thân thiết với Thẩm Phong Vân.

Thẩm Phong Vân cũng có vẻ không hề đề phòng hắn ta và hắn ta không bao giờ che giấu kết quả thẩm vấn của Phi Ưng vệ.

Hắn ta đã thu hút được tất cả sự tin tưởng từ Thẩm Phong Vân, khả năng cao là hắn ta đã moi móc được thông tin từ Thẩm Phong Vân.

Suy nghĩ từng chút từng chút một, càng nghĩ ta lại càng thấy nghi hoặc.

Hắn ta với thân phận là công tử của phủ bá tước, tại sao hắn ta có thể làm một việc như là phản bội vì lợi nhuận? Ta cũng chỉ mong rằng tất cả những điều này đều là do ta lo lắng quá mà thành.”

Cừu thiếu chủ cũng không ngắt lời nàng, luôn yên lặng lắng nghe những lời nàng nói.

Cho đến khi thấy nàng khe khẽ thở dài thể hiện sự khó hiểu của mình.

“Nghe những lời của nàng vừa nói, cũng không phải là không có khả năng.

Chúng ta hôm nay vừa đi am Nam Sơn Ni, nghe ngóng tình hình, hắn ta liền xuất hiện trước mặt chúng ta đề nghị hộ tống nàng quay trở về vương phủ.

Nếu chủ động đưa nàng trở về vương phủ, có thể là vì hắn ta muốn từ miệng của nàng nghe ngóng tình hình.

Bởi vì hắn ta biết rằng Mộ Dung Phong luôn cảnh giác cao độ, chưa bao giờ từ bỏ manh mối để truy tìm thủ lĩnh của Phi Ưng vệ.

Đây rõ ràng là lương tâm hắn ta đang cắn rứt.”

“Nếu như thực sự là hắn ta, vậy đây không phải chuyện tầm thường nữa, phản bội quốc gia sẽ bị chu di cửu tộc.

Toàn bộ phủ Bá tước sẽ bị liên lụy!”

“Nếu vạch tội hắn, nàng lại cảm thấy có lỗi với hắn, nhưng bản thân hắn lại muốn tự đào mồ chôn mình.

Bây giờ nàng định làm gì?”

Lãnh Băng Cơ cau mày nói: “Còn có thể làm gì nữa? Trở về vương phủ ngay lập tức ta sẽ nói cho Mộ Dung Phong những nghi ngờ của ta, có phải hay không cũng để chàng cẩn thận.”

Đây là một vấn đề chính sự, Cừu thiếu chủ cũng không đùa nữa.

Lo lắng cho sự an nguy của Lãnh Băng Cơ, nên đã hộ tống nàng tới cửa lớn vương phủ, tận mắt nhìn nàng vào cửa lớn vương phủ rồi, sau đó cùng xe ngựa rời đi.

Ngay khi Lãnh Băng Cơ bước vào cửa vương phủ, nàng lập tức nhìn thấy Nhi Nhi, đỏ bừng cả mắt vội vàng chạy tới.

“Tiểu thư, người đã đi đến chỗ nào vậy?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play