Tiêu Nguyên Mẫn cảm giác được Thái Hậu cố ý giúp Chu Tần giành vinh quang, nhấp môi khẽ cười nói, “Vậy thật tốt, đệ đệ thích nhất là những con vật chó mèo, đệ mới vừa còn vì đem cửu liên hoàn thích nhất tặng đi mà đau lòng, hiện giờ có được càng tốt.”
Mặc kệ Tiêu Nguyên Mẫn nói thật giả, Hoàng Thái Hậu và Chu Tần nghe đều vui vẻ.
“Thần thiếp hôm nay đi thăm Ninh phi, dáng vẻ nàng ôm Lục hoàng tử, thần thiếp liền nghĩ tới một câu, mẫu tử tim liền nhau.” Chu Tần nhẹ nhàng đối Hoàng Thái Hậu gõ chân, “Liền giống như lúc trước Huệ ý Hoàng Hậu ôm Thái Tử.”
Nhắc tới mẹ Tiêu Ngọc Tộ mở to hai mắt nhìn về phía Chu Tần, “Chu Tần nương nương có thể hay không nói cho ta nhiều chuyện về mẫu hậu?”
Tiêu Nguyên Mẫn hiện giờ hiểu Chu Tần ý tứ, chỉ cảm thấy tràn đầy lửa giận, đây là ngang nhiên lấy mẫu hậu làm lời dẫn, “Tỉ Nhi, ở Hoàng nãi nãi nơi này liền đừng nói này đó, chờ buổi tối làm phụ hoàng nói cho đệ được không?”
Tiêu Ngọc Tộ chớp mắt, “Là Tỉ Nhi thất lễ.”
“Không mất lễ.” Chu Tần ôn nhu nói, “Đứa trẻ nào đều khát vọng mẹ làm bạn, ta khi còn nhỏ mẹ một ngày không chơi với ta, ta sẽ không vui.”
Tiêu Nguyên Mẫn cũng không có nói tiếp, ngược lại móc ra cái dây đeo mới đưa cho Tiêu Ngọc Tộ chơi, Tiêu Ngọc Tộ được đồ chơi mới cũng đã quên vừa mới muốn hỏi.
Hoàng Thái Hậu khẽ cau mày, lại buông lỏng ra, “Chỉ có con trẻ con.”
Chu Tần như là ngượng ngùng, cúi đầu nhỏ giọng nói, “Con chính là nhìn Thái Tử và trưởng công chúa thân thiết, mới nói.”
“Chu Tần nương nương là thật tình.” Tiêu Nguyên Mẫn lúc này mới nói tiếp nói, “Nên xem cái gì nói được cái gì không mà thôi.”
Chu Tần nghe vậy lại có chút xấu hổ, nàng vừa mới chính là vẫn luôn nói người mẹ đã chết của Tiêu Nguyên Mẫn, hay là nàng tính tình lại là như vậy? Nếu muốn người khác biết, nhưng không được chê cười chết.
Chính là nhìn đến Tiêu Nguyên Mẫn mắt đầy hồn nhiên, giọng điệu cũng là khen, lại cảm thấy này không phải cố ý châm chọc, trong lúc nhất thời ngược lại có chút không rõ ràng.
Không chỉ có là nàng, ngay cả Hoàng Thái Hậu đều sửng sốt một chút, bất quá nghĩ đến ngày thường Tiêu Nguyên Mẫn đối chính mình thân thiết, và đối Chu Tần khách khí, cảm thấy sợ Tiêu Nguyên Mẫn chỉ là theo Chu Tần nói, khen một phen, “Giữa trưa liền ở tại nơi này dùng cơm.”
“Đúng vậy.”
Kỳ thật Tiêu Nguyên Mẫn chính là châm chọc Chu Tần một chút, nếu không phải bởi vì Tiêu Nguyên Mẫn tuổi còn nhỏ, ngày thường ngoan ngoãn, sợ sớm đã bị Hoàng Thái Hậu phát hiện.
Lời vừa nói Tiêu Nguyên Mẫn liền có chút hối hận, chỉ là nàng không thích người đi lợi dụng em trai, làm em trai đau lòng thôi.
Theo lý thuyết Chu Tần là không thể ngồi cùng bàn, chính là Hoàng Thái Hậu đau lòng cháu gái, không đành lòng nàng ở một bên đứng hầu, Tiêu Nguyên Mẫn đối em trai gắp một đũa củ sen rồi, nói, “Hoàng nãi nãi trong phòng này lại không có người ngoài, không bằng kêu Chu Tần nương nương cùng dùng cơm? Có các ma ma hầu hạ là được.”
“Vậy sao được.” Hoàng Thái Hậu không đồng ý luôn, “Thái Tử còn ở đây.”
Thái Tử có thể tôn quý hơn Hoàng Thái Hậu? Hoàng Thái Hậu lời này vừa nói, Tiêu Nguyên Mẫn liền bực mình, trên mặt lộ ra tươi cười, nho nhỏ má lúm đồng tiền phá lệ đáng yêu, “Đệ đệ còn nhỏ, lại nói có Hoàng nãi nãi, đệ đệ muốn sao cũng là con cháu.”
“Nếu Nguyên Mẫn cũng giúp con nói chuyện, con cứ ngồi xuống đi.” Hoàng Thái Hậu nghe xong vừa lòng, lúc này mới lên tiếng nói, “Nhớ rõ lát nữa tặng đồ tốt cho Nguyên Mẫn và Tộ nhi.”
“Đúng vậy.”
Một bữa cơm dùng xong, Tiêu Nguyên Mẫn và Tiêu Ngọc Tộ lại cùng Hoàng Thái Hậu nói vài câu, rồi mới trở về, rốt cuộc nàng bởi vì buổi sáng đi xem Lục hoàng tử chậm trễ chương trình học muốn buổi chiều bù lại, mà Tiêu Ngọc Tộ cũng cần nghỉ ngơi, cũng cần đi học.
Tiêu Nguyên Mẫn đem Tiêu Ngọc Tộ đưa về, lại dạy dỗ một phen, mới cùng Đường ma ma cùng rời đi, về Phượng Dương Các. Chờ nàng đi rồi, Tiêu Ngọc Tộ rửa mặt chải đầu một phen liền lên giường nghỉ ngơi, tất cả người đi ra ngoài, chỉ còn lại có Lý ma ma hầu hạ, bé mới lấy ra quyển sách nhỏ, chỉ là như thế nào cũng xem không đi vào, không biết vì sao nghĩ tới hôm nay Chu Tần nói……
Mẫu hậu…… Ở trong trí nhớ của bé chưa bao giờ có mẫu hậu, chỉ có tỷ tỷ…… Chính là, nhìn quyển sách nhỏ trong tay, lại còn hình vẽ nhỏ rất hấp dẫn bé hiện giờ lại xem không đi vào.
Tiêu Nguyên Mẫn sau khi trở về, phân phó Đường ma ma mang nước, hương trên người Chu Tần làm cho nàng vẫn luôn không thoải mái, Đường ma ma vẫn luôn chăm sóc Tiêu Nguyên Mẫn, cũng biết ý, hầu hạ nàng rửa sạch một phen, mới nói nói, “Công chúa cần dùng thêm thứ gì không?”
“Con không cần.” Tiêu Nguyên Mẫn ngồi ở trên giường, trong lòng ôm hổ bông, Trịnh ma ma lấy khăn vài bông lau đầu cho nang.
“Ma ma, con muốn học võ.” Tiêu Nguyên Mẫn vuốt cái đuôi hổ, nói.
Tiểu Trịnh ma ma hơi hơi hé miệng, lại không nói gì, Tiêu Nguyên Mẫn nói chính là muốn, không phải nghĩ càng không phải hỏi các nàng ý kiến, chỉ là ở nói cho các nàng một tiếng.
“Vì cái gì?” Đường ma ma pha nước mật ong mang tới cho Tiêu Nguyên Mẫn, chờ nàng uống xong sau mới hỏi.
Tiêu Nguyên Mẫn đưa qua ly không, trong ánh mắt có chút mê mang, “Con muốn so với bọn họ đều xuất sắc hơn.”
Bọn họ là ai, Tiêu Nguyên Mẫn chưa nói, Đường ma ma bọn họ cũng không hỏi, chỉ là các nàng trong lòng hiểu được, Tiêu Ngọc Tộ cần thiết đến giấu dốt, “Lục đệ…… Còn có ba năm.”
Ba năm hậu cung sẽ có người mới đến, liền tính trong ba năm này, hậu cung cũng không có khả năng chỉ thêm một vị hoàng tử.
Hoàng tử càng nhiều, Tiêu Ngọc Tộ về sau liền càng khó.
Con vợ cả, Tuyên Hoà đế yêu thích là ưu thế duy nhất của 2 chị em, nhưng cái này ưu thế lại có thể giữ lại bao lâu, Tuệ Ý Hoàng hậu chết, đế vương yêu có thể giữ lại bao lâu.
Ngộ nhỡ về sau xuất hiện một người phụ nữ càng được Tuyên Hoà đế thích đâu?
Bọn họ phải làm sao bây giờ, em trai cần thiết giấu dốt giữ tính mạng an toàn, như vậy nàng liền phải vượt qua mọi người, làm Tuyên Hoà đế không có lúc nào là không chú ý đến nàng, do đó chú ý em trai.
Tiểu Trịnh ma ma rất muốn hỏi một chút, công chúa không thấy vất vả sao?
Chính là hỏi không ra tiếng, nàng cũng không có tư cách hỏi. Đều là phận nữ, tiểu Trịnh ma ma cảm thấy chính mình hạnh phúc hơn, ở trong nhà cha mẹ huynh trưởng đều nuông chiều, liền tính tới trong cung, nàng cũng không chịu tội gì, không chỉ có gặp quý nhân, còn có tỷ tỷ chiếu cố.
Trịnh ma ma nhìn ra muội muội suy nghĩ, hơi hơi lắc lắc đầu, “Công chúa, tóc đã lau khô, không bằng ngài trước nghỉ ngơi đã?”
“Cũng tốt.” Tiêu Nguyên Mẫn cũng cảm thấy có chút buồn ngủ, “Con cảm thấy Ninh phi sinh con rồi, vậy các nàng càng……”
Đường ma ma hiểu ý Tiêu Nguyên Mẫn, hậu cung này, những người phụ nữ càng sốt ruột, cho nên liền đánh chủ ý lên Tiêu Ngọc Tộ.
Trịnh ma ma suy tư một chút, “Nô tỳ lúc trước ở nhà thời điểm liền nghe nói, Mộ Dung là nhà giáo cực nghiêm, không bằng công chúa cùng bệ hạ nói, sớm chút làm Mộ Dung công tử tiến cung bầu bạn cùng Thái Tử điện hạ?”
Tiêu Nguyên Mẫn ánh mắt sáng lên, “Tốt.”
“Không bằng công chúa ngày mai trước cùng Thái Tử điện hạ nói tiếng.” Trịnh ma ma phảng phất lơ đãng mở miệng nói, “Dù sao cũng là bạn học của Thái Tử điện hạ.”
Đường ma ma nhìn Trịnh ma ma liếc mắt một cái, lại không có ngăn cản nàng nói chuyện.
Tiêu Nguyên Mẫn có chút nghi hoặc, nhìn về phía Trịnh ma ma.
Trịnh ma ma cười nói, “Nô tỳ là nhớ tới em trai nô tỳ rất tùy hứng.” Giúp đỡ Tiêu Nguyên Mẫn đem quấy rối trói lại, “Nếu chuyện của đệ ấy không hỏi quá một tiếng, rõ ràng là vì tốt cho đệ ấy, đệ ấy cũng sẽ quấy rối.”
“Đệ ấy sẽ không như vậy, đệ đệ thực ngoan.” Tiêu Nguyên Mẫn không chút nghĩ ngợi mà nói.
“Công chúa, Thái Tử rồi cũng lớn lên, làm thái tử từ nhỏ chậm rãi bắt đầu quyết định, liền tính là sai rồi, còn có thể lấy cớ tuổi nhỏ, nếu là sau khi lớn lên, lấy sai rồi chủ ý liền không tốt.” Đường ma ma nhẹ giọng nói, “Công chúa, lúc trước Tuệ Ý Hoàng hầu đều là mọi chuyện dò hỏi công chúa.”
“Ta đã biết.” Tiêu Nguyên Mẫn cúi đầu, vuốt đầu hổ, “Con biết các người ý tứ, con mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi.” Nói liền nằm xuống giường, biết là một chuyện, tiếp thu lại là một chuyện khác.
Đường ma ma và Trịnh ma ma liếc nhau, mới nói nói, “Tiểu Trịnh ma ma, vất vả muội chăm sóc công chúa, tỷ cùng với Trịnh ma ma đi chuẩn bị thức ăn.”
“Được.” Tiểu Trịnh ma ma giúp đỡ Tiêu Nguyên Mẫn đắp chăn đàng hoàng, kéo màn cẩn thận, liền ngồi ở một bên, may đồ, thời tiết cũng mau lạnh, nàng nghĩ may cho công chúa đôi bao tay.
Tiêu Nguyên Mẫn nằm nghiêng ở trên giường, ngón tay nhẹ nhàng nhéo lỗ tai hổ, những lời 2 ma ma nói đều là vì nàng tốt, chính là em trai thật sự…… Nàng chỉ còn lại có em trai a……
Đường ma ma và Trịnh ma ma ra cửa, đứng ở đường hành lang thượng chậm rãi thở dài, Trịnh ma ma dù sao cũng là đến sau, cho nên xem đến rõ ràng hơn chút, “Công chúa quá mức để ý Thái Tử.”
“Thái Tử là công chúa một tay chăm sóc lớn lên.” Đường ma ma nhẹ giọng nói, “Lúc trước Thái Tử bị người hại bệnh đậu mùa, công chúa cho rằng sẽ hẳn phải chết, vẫn là đi chăm sóc Thái Tử, bởi vì nàng nói Thái Tử sẽ sợ, Thái Tử chỉ còn lại có nàng, người chị này có thể bầu bạn với Thái tử.”
“Công chúa đến lúc đó sẽ trở thành mục tiêu cho mọi người chỉ trích, như vậy tốt sao?” Trịnh ma ma chính mình cũng không biết, cho nên mới hỏi, “Công chúa dù sao cũng là phải gả đi, nếu là nàng quá mạnh mẽ, phò mã chịu hạn chế khẳng định sẽ càng nhiều, như vậy sẽ có nam nhi tốt nhào nào nguyện ý lấy?”
“Nếu là muốn cưới công chúa, vì trong nhà mưu lợi, loại trèo cao này có thể là thứ gì tốt?” Trịnh ma ma lòng tràn đầy lo lắng, nàng hiện tại một lòng vì công chúa suy xét.
Con gái hơn nhau ở tấm chồng, tuy rằng công chúa gả không có người dám đối công chúa không tốt, nhưng thật tâm rốt cuộc hơn giả ý.
Đường ma ma cũng không biết làm sao bây giờ, vốn dĩ Cẩn Triều đối phò mã liền có hạn chế, không thể giữ thực quyền, binh quyền càng là không thể dính, bởi vì tiền triều có việc công chúa cùng phò mã phản loạn, tuy bị trấn áp, lại cũng khiến cho triều đình rung chuyển, càng là chôn xuống tai hoạ ngầm, khiến cho tiền triều huỷ diệt.
Cho nên Cẩn Triều lập nước hoàng đế liền lập quy định, không phải không cho phép phò mã làm quan, chính là chỉ có thể làm những cái đó vĩnh viễn ở kinh không nắm thực quyền.
Công chúa muốn so bất luận cái gì hoàng tử đều mạnh mẽ hơn, như vậy phò mã của công chúa về sau…… Phải làm sao bây giờ mới được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT