*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cuối cùng Dịch Quế Lâm vẫn phải nhượng bộ Phan Lâm.

Tuy ông ta đã uống thuốc độc mà Phan Lâm đưa, nhưng đổi lại Phan Lâm sẽ chữa lành vết thương trêи người cho ông ta.

Chỉ đáng tiếc là sau này trở đi, ông ta sẽ bị Phan Lâm khống chế.

Đối với loại người như Dịch Quế Lâm mà nói, anh chắc chắn sẽ không thương hại.

Nếu như không đưa cho Dịch Quế Lâm uống một viên thuốc độc, sau khi bình phục trở lại nhất định ông ta sẽ trở mặt ngay.

Một con cáo già như vậy thực sự không dễ đối phó.

Đợi đến khi chữa lành vết thương cho Dịch Quế Lâm xong, Phan Lâm liền giao nhiệm vụ cho ông ta.

Để ông ta giám sát nhất cử nhất động của Diệp Ưng ở Yến Kinh.

“Cái gì? Giám sát Diệp ưng? Cậu điên rồi hả? Cậu là đang muốn đối phó với băng Diệp Ưng sao?”

Vẻ mặt của Dịch Quế Lâm vô cùng khϊế͙p͙ sợ.

Tuy môn phái của ông ta ẩn dật như vậy nhưng cũng đã nghe qua đại danh của Diệp Ưng.

“Không phải tôi muốn đối phó với Diệp Ưng, mà là Diệp Ưng đang theo dõi tôi.”

“Hừ! Bác sĩ Lâm, mặc dù Dương Hoa của anh phát triển không tồi, lại có sự giúp đỡ của Học viện Phái Nam Y.

Nhưng theo tôi thấy, cậu cùng với Diệp Ưng đối đầu với nhau thì giống như là lấy trứng trọi đá vậy.

Tôi cảm thấy không nên nghĩ đến việc đấu tay đôi với Diệp Ưng, mà nên suy nghĩ làm thế nào có thể đáp ứng yêu cầu của Diệp Ưng thì hơn.

Nói đi nói lại thì cũng là cậu không thể nào thắng nổi Diệp Ưng đâu.”

“Ông là người của Diệp Ưng à?”

“Đương nhiên không phải.”

“Vậy ông khuyên tôi đầu hàng làm gì chứ?”

“Cậu… cậu không nghe lời của lão già này thì thôi.

Đây là sự lựa chọn của cậu, sau này mà hối hận thì đừng có trách tôi không khuyên trước.”

“Chuyện của sau này thì để sau này nói.

Tôi đã đặt sẵn cho ông vé máy bay đến Yến Kinh rồi, khi nào đến nơi sẽ có người ra đón ông.”

—————————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play