*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Toàn bộ xung quanh đều kinh ngạc.

Tất cả mọi người đều mở lớn hai mắt, kinh ngạc nhìn Hà Trường Phong.

“Trường Phong sư huynh?”

“Chuyện này…”

Tất cả mọi người đều mang dáng vẻ không thể tin.

“Trường Phong, cậu không sao chứ?”

Chủ đảo nhìn Hà Trường Phong.

“Đương nhiên là có sao, hơn nữa còn không phải chỉ mình tôi.”

Hà Trường Phong bình tĩnh nói, tiếp đó, phía sau cậu ta lại có hai người bước ra.

Lần lượt là Thịnh Siêu và Mai Yến Trang! Ánh mắt hai người nhìn chằm chằm vào Phan Lâm như thiêu đốt, trong mắt tràn ngập đều là ý muốn chiến đấu, nắm chặt tay thành quyên.

Những người xung quanh vừa nhìn thấy, lập tức tỉnh ngộ.

Kiêu Huyền Mi lại càng kinh ngạc hơn, trong ánh mắt đều là vẻ hoảng loạn.

“Không hay rồi, Phan Lâm, bọn họ muốn thách đấu với anh.”

Kiều Huyền Mi thất thanh.

“Vậy sao?”

Phan Lâm hờ hững nhìn hai người đó, không hề sợ hãi.

“Lâm Thiên Kiêu, hiếm khi anh đến Đảo Tiêu Sầu chúng tôi, nếu không thỉnh giáo anh vài chiêu thì đúng là có lỗi.

Gần đây kỹ thuật của các sư đệ, sư muội của tôi đã có nhiều tiến triến, vốn là muốn cùng đấu với tôi, nhưng tôi cho rằng bọn họ vẫn chưa có tư cách giao đấu với tôi.

Trêи bảng Thiên Kiêu, Tư Mã Phương Hòa chẳng qua là đứng cuối cùng, xếp hạng hai mươi, mà tôi xếp hạng mười tám.

Bọn họ muốn đánh cũng nên đánh với anh trước.

Cho nên, hy vọng Lâm Thiên Kiêu có thể giúp tôi chỉ điểm cho các sư đệ, sư muội của tôi, thế nào? Hà Trường Phong bình tĩnh nói.

Lời vừa nói xong, Thịnh Siêu và Mai Yến Trang đều đồng loạt xông lên, đồng thanh hô: “Xin Lâm Thiên Kiêu chỉ giáo.”

Hùng hổ như thế là muốn dọa ai à.

“Như vậy sao?”

Sắc mặt Phan Lâm bình tĩnh, đánh giá hai người đó một vòng, không nói gì.

Kiêu Huyền Mi ở bên cạnh vội vàng nhỏ giọng nói: “Phan Lâm, chúng ta đừng đánh, mau rời khỏi nơi này.

Bọn chúng muốn cướp Thiên Kiêu Lệnh của anh.

Anh tuyệt đối đừng mắc bẫy của bọn chúng.”

“Tôi biết rồi, nhưng với thế trận này của đối phương, nếu tôi không ứng chiến thì có lẽ chúng ta còn chẳng có thuyền để rời khỏi đảo.”

“Nhưng mà… Thôi bỏ đi.

Anh vừa lấy được Thiên Kiêu Lệnh, chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của đám người Hà Trường Phong.

Trận này là khó mà tránh được.

Nếu đã như vậy, vậy thì anh đấu với Thịnh Siêu và Mai Yến Trang đi.

Nhưng mà tôi phải nhắc nhở anh, hai người bọn họ lần lượt là độ đệ xếp thứ hai và thứ ba, thực lực cũng rất siêu phàm, anh phải cẩn thận.”

—————————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play