*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Gia chủ Nhà họ Đoàn vẻ mặt ảm đạm ngồi trong đại sảnh.
Toàn bộ người của Nhà họ Đoàn đều tập trung tại đây.
Người thì vừa hút thuốc vừa cau mày.
Người thì không ngừng gọi điện thoại.
Phòng khách ám khói tràn ngập không khí trang nghiêm.
Bùm! Cửa bị đóng sầm lại.
Sau đó một thanh niên xông vào nhà hét vào mặt gia chủ Nhà họ Đoàn: “Bác ơi! Bác! Bác phải nghĩ cách, bố cháu … bố cháu sắp không ổn rồi!”
Lời vừa dứt, mọi người trong phòng chấn động.
“A Vượng! Có chuyện gì vậy?”
Gia chủ Nhà họ Đoàn nhìn chằm chằm người thanh niên kia hỏi.
“Thuốc! Thuốc! Ba cháu cân thuốc!”
Thiếu niên bật khóc: “Dương Hoa đưa gia đình cháu vào danh sách đen.
Gia đình cháu bây giờ không mua được thuốc nhồi máu não.
Thuốc của ba cháu hết rôi.
Nếu không uống thuốc kịp thời, ba cháu sẽ nguy hiểm đến tính mạng! Xin bác cứu lấy ba cháu!”
Mọi người nghe xong, sắc mặt trở nên ngưng trọng.
“Đừng lo lắng, bác sẽ tìm cách.”
Gia chủ Nhà họ Đoàn khàn giọng nói.
“Bác trai, bác sĩ nói bệnh tình hiện tại của ba cháu không thể qua khỏi hôm nay, nếu hôm nay không lấy được thuốc thì ba cháu sẽ… người thanh niên nói không nên lời.
“A Vượng, đừng lo lắng, cháu về trước đi.
Hôm nay ta nhất định sẽ chuyển thuốc đến tận nơi cho ba cháu.
Cháu về trước đi, chăm sóc cho ba thật tốt, khi nào ta lấy được thuốc sẽ gọi cho cháu, được không?”
Gia chủ Nhà họ Đoàn ân cần nói.
“Vâng ạ, cám ơn bác!”
Thiếu niên lau nước mắt, xoay người rời đi.
Khi thanh niên rời đi, gia chủ Nhà họ Đoàn nhìn chằm chằm cánh cửa đang đóng lại với vẻ mặt ảm đạm, lạnh lùng nói: “Cử người đi mua thuốc ngay, không cần biết là hiệu thuốc hay kể cả những bệnh nhân có thuốc này, hãy mua ngay cho tôi! Nghe thấy không?”
—————————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT