*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tiếng động trong phòng làm cho hai chị em bị sốc, Kiều Đức Khanh muốn đẩy cửa bước vào xem bên trong có chuyện gì, nhưng lại bị Kiều Hồng Anh ngăn lại.

“Các bác sĩ khác đang cứu những người trong đó.

Đừng làm phiên.

Nếu có vấn đề gì xảy ra, cậu có chịu trách nhiệm được không?”

Kiều Hồng Anh nói thẳng.

Kiều Đức Khanh im lặng.

Tuy nhiên, liên tục có những tiếng động và tiếng bước chân nhanh chóng qua lại, thậm chí có thể nghe rõ tiếng la hét lo lắng của George và Linda.

Dường như có một vấn đề với việc điều trị? Lông mày của Kiều Hồng Anh chùng xuống.

Kiêu Đức Khanh cũng lo lắng.

“Chị, có lẽ bên trong có gì đó không ổn?”

“Làm sao? Sao có thể có chuyện gì được chứ? Cứ để yên đi!”

Vẻ mặt của Kiêu Hồng Anh mất tự nhiên.

Và vào lúc này… Cạch! Cánh cửa được đẩy ra.

Linda từ trong bước ra.

“Cô Linda, bên trong có chuyện gì vậy? Ông tôi có sao không?”

Kiều Đức Khanh lo lắng.

Nhưng Linda phớt lờ anh ta, thay vào đó, cô ta lấy điện thoại di động ra và vội vàng bấm một số.

Kiêu Hồng Anh nhìn chiếc áo khoác trắng của Linda, thậm chí có thể nhìn thấy vết máu đỏ ở đó.

Sắc mặt cả hai đều thay đổi.

Điện thoại bắt máy, chỉ nghe Linda vội vã nói gì đó bằng tiếng Anh, cả hai người đều hiểu tiếng Anh nên đương nhiên họ có thể hiểu được.

“Chủ tịch Anna, tình trạng của bệnh nhân tương đối xấu.

Chúng tôi không ngờ rằng ông ấy đột ngột bị chảy máu nặng.

Mặc dù đã được truyền máu kịp thời nhưng các chức năng khác nhau của bệnh nhân có dấu hiệu bị hỏng.

Chúng tôi không thể tìm ra nguyên nhân gây bệnh… ”

Linda nói, và khi những lời này tiếp diễn, trái tim của Kiều Hồng Anh và Kiều Đức Khanh gần như nhảy ra khỏi cổ họng.

“Cái gì?”

“Cô… cô không chữa được cho ông tôi?”

Kiêu Hồng Anh ngây người hỏi.

“Làm sao có chuyện này?”

Kiêu Đức Khanh ngẩn người.

Linda lúc này cũng sắp khóc: “Chủ tịch Anna, tôi phải làm sao bây giờ? Ngài qua được không?”

“Năm tiếng đồng hô? Chuyện này… Bệnh nhân sợ rằng sẽ không cầm cự được lâu như vậy… “Tìm người? Ngài muốn tìm ai? Có ai ở Việt Nam có thể giúp chúng tôi không?”

“Bác sĩ Lâm ở Giang Thành? Tìm anh ta là có thể?”

—————————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play