*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trịnh Tú Lan sửng sốt, lập tức hiểu ra kế hoạch của Phan Lâm.

Anh ấy muốn tự mình ra mặt.

Tuy nhiên Trịnh Tú Lan cũng biết tình hình của Phan Lâm nên vội vàng thấp giọng nói: "Thôi quên đi, chúng ta đừng làm lớn chuyện này, nếu không sẽ ảnh hưởng không tốt đến Dương Hoa của anh”

"Ảnh hưởng thì ảnh hưởng, những ý kiến của người khác không liên quan gì đến anh, nhưng nếu người khác cố tình gây khó khăn cho những người xung quanh anh và làm cho những người xung quanh anh bị ức hiếp thì vấn đề này sẽ không thể kết thúc như thế được."

Phan Lâm thản nhiên nói.

Trịnh Tú Lan mở miệng nhưng không nói nên lời.

Trợ lý của Lưu Thiên Đức đứng bên cạnh mơ hồ nghe được cái gì đó, kỳ quái nói to: "Anh vừa rồi nói cái gì? Phá dỡ? Anh muốn phá bỏ tòa nhà Bỉ Dực Lâu? Không phải chứ? Anh thật sự là có bản lĩnh này sao?" Giọng nói của người trợ lý ngay lập tức thu hút sự được chú ý của những người xung quanh.

"Phá dỡ Tòa nhà Bỉ Dực Lâu?”

"Người này có nói quá không vậy? Còn tưởng rằng anh ta biết thân biết phận, không ngờ còn dám thốt ra những lời lung tung!" "Này, tôi nghĩ anh ta không vào ăn tối được cho nên bực bội đúng không?”

"Bằng không thì sao! Anh ta không biết chủ nhân của Bỉ Dực Lâu là ai sao? Phá hủy Bỉ Dực Lâu? Cho dù là chủ nhân của Giang Thành, e rằng anh ta cũng không có bản lĩnh này!" Những người xung quanh đang nhao nhao bàn tán, nhìn Phan Lâm và Trịnh Tú Lan một cái, đều là lên tiếng chế nhạo.

Ngô quản lý đương nhiên cũng nghe thấy lời nói này, nhưng anh ta không có thời gian quan tâm đến những người này, quan trọng nhất vẫn là tiếp đãi khách quý.

Nhưng Lưu Thiên Đức nhếch khóe miệng, tựa hồ như đang nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên dừng lại, chỉ vào Phan Lâm mắng: “Thưa anh, anh vừa rồi nói muốn phá bỏ tòa nhà Bỉ Dực Lâu phải không?”

Giọng nói này vượt quá sự mong đợi của mọi người.

Vô số người nhìn Lưu Thiên Đức.

Ngô quản lý cũng sững người.

“Có vấn đề gì không?”

Phan Lâm vẫn rất bình tĩnh, yên lặng nhìn Lưu Thiên Đức.

"Tất nhiên là có vấn đề rồi! Thưa anh, anh có thể không vào ăn tối trong tòa nhà Bỉ Dực Lâu, nhưng anh không thể nói ra những lời hằn hộc như vậy.

Đó thực sự không phải là phong độ của một người đàn ông nên có! Tôi khuyên anh nên cởi mở hơn, nói chuyện có đầu óc hơn! Có tâm nhìn xa hơn, nói ra những lời chắc chắn hơn! Đừng nói nhảm nữal" Lưu Thiên Đức lớn tiếng nói, dáng vẻ đứng thẳng và uy nghiêm.

Đám người bên cạnh lập tức ghi lại cảnh này, vội vàng phối hợp bgm cuồng nhiệt, lập tức truyên đến một cái âm điệu nào đó.

Chỉ trong vòng chưa đầy 1 phút, video đã trực tiếp cán mốc 100.000 lượt thích.

"Lưu đại nhân nói đúng!" "Ừ, người ta tính tình nên cởi mở rộng lượng, chỉ là không thể vào ăn tối được mà thôi, cần gì phải nói ra những câu như thể này, thật là tệ."

"Không có bản lĩnh, còn muốn tháo dỡ tòa nhà Bỉ Dực Lâu sao? Nhìn không ra phẩm hạnh của anh ta! Anh ta có tư cách đó sao?" Những người xung quanh chế nhạo anh.

Trịnh Tú Lan vừa lo lắng vừa tức giận.

"Nghe này thưa anh! Ngô quản lý là bạn của tôi.

Những lời anh vừa nói đã làm tổn thương nghiêm trọng đến bạn bè của tôi và những người yêu mến tòa nhà Bỉ Dực Lâu.

Tôi xin phép yêu cầu anh lập tức xin lỗi bạn bè của tôi và tòa nhà Bỉ Dực Lâu!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play