*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phan Lâm đang rất là tức giận.
Mọi chuyện đang êm đạp tại sao lại có chuyện xảy ra với đoàn làm phim "Chiến Hổ"? Mọi việc không phải đã nói là sẽ kết thúc sớm sao? Từ Thiên của Phan Lâm hoàn toàn chịu trách nhiệm về sự an toàn của đoàn làm phim, nhân viên an ninh được phái ra đều là tay chân tốt nhất của Kỳ Lân Môn, làm sao có thể để bọn họ bị bắt cóc vô cớ? "Các người hiện tại đang ở đâu vậy? Có biết người bên kia là ai không?" Phan Lâm hỏi Tống Khang.
"Chúng tôi đàn ở làng chài Nang Hải, có vẻ như kẻ bắt cóc là người dân của làng chài, nhưng những kẻ đó mạnh quá.
Tất cả những người do Từ tiên sinh phái đến đều bị bọn họ đánh cho vào bệnh viện.
Chúng tôi không thể đối phó được bọn họ."
“À?”
Phan Lâm có chút kinh ngạc.
Ngay cả người của Kỳ Lân Môn cũng không thể đối phó được sao? Có vẻ như không dễ dàng đến làng chài này.
"Mục đích của bên kia là gì?”
“Tôi cũng không biết, chủ tịch Lâm, cậu muốn gọi cảnh sát sao?”
Tống Khang cẩn thận hỏi.
"Nếu ngay cả người của Kỳ Lân Môn cũng không xử lý được, thì chuyện này không phải cảnh sát bình thường có thể giải quyết.
Các người gửi vị trí ngay lập tức cho tôi, tôi tự đến đó xem tình hình, à Lý Cẩm đâu? Cô ấy thế nào rôi?" Phan Lâm hỏi.
"Hả? Lý Lý tiểu thư? Cô ấy..."
Tống Khang do dự.
Phan Lâm sắc mặt nhất thời thay đổi, giọng nói trở nên cực kỳ lạnh lùng: "Đừng nói với tôi là cô ấy cũng bị bắt?" "Chủ tịch Lâm, lúc đó tình hình rất hỗn loạn, ai trong chúng tôi cũng suýt chút nữa bị bắt....
Tống Khang muốn khóc không ra nước mắt.
"Khốn kiếp!" Phan Lâm chửi bới một tiếng, trực tiếp cúp điện thoại, chạy nhanh ra khỏi Huyền Y Phái.
5 phút sau, Hàn Long đích thân lái xe ra cổng, chở Phan Lâm đi về phía sân bay.
Quá trình quay phim "Chiến Hổ" đã kết thúc, đối với đoàn phim này Phan Lâm vẫn rất coi trọng, tuy lúc đầu chỉ vì lợi nhuận nhưng càng về sau anh càng thấy hy vọng của đoàn phim còn lớn hơn rất nhiều.
Cho nên dù thế nào Phan Lâm cũng phải giữ lại được người của đoàn phim.
Theo miêu tả của Tống Khang, cảnh quay cuối cùng là trên bãi biển, ban đầu đoàn phim định hoàn thành cảnh cuối cùng trên bãi biển Thân Châu, nhưng không biết ai là người đưa ra gợi ý nên quay ở Nang Hải, hoàn thành chọn một cảnh vảng ở Nang Hải, phong cảnh đẹp vô cùng.
Tống Khang vừa nhìn bức ảnh liên hoàn chỉnh cảnh quay cuối cùng, vì vậy đoàn phim liền người ta tấn công.
Bởi vì nơi đó là một bãi biển vắng không có người cho nên đoàn phim đã không thể gửi lời
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT