*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dịch Thần Tiên không có mở loa ngoài, nhưng dù vậy mọi âm thanh từ trong điện thoại phát ra Phan Lâm đều có thể nghe rõ từng câu.

"Mọi việc tiến triển đến đâu rồi?”

Từ trong điện thoại phát lên một giọng nói nghe có vẻ rất uy quyền.

"Đồng gia...

Mọi việc không được thuận lợi cho lắm..."

Dịch Thần Tiên hơi do dự một chút, cố gắng trấn tĩnh lại giọng nói đáp.

"Không được thuận lợi? Đã có chuyện gì xảy ra? Người bên Dương Hoa kia không chịu khuất phục sao?" Âm thanh từ người của Đồng gia kia đầy vẻ không vừa lòng.

"Chỉ là...

Chỉ là một chút rắc rối nho nhỏ, sẽ không có vấn đề gì.

Ngài yên tâm, tôi rất nhanh sẽ có thể hoàn thành được, mong ngài có thể cho tôi thêm một chút thời gian...

Dịch Thần Tiên cố gảng nặn ra một nụ cười gượng gạo, để cho giọng nói của mình nghe có thể tự nhiên thêm một chút.

"Hừ...

Tôi cũng rất muốn cho anh thêm thời gian.

Nhưng chúng tôi không có quá nhiều thời gian dư thừa đâu...

"Không có thời gian?" Dịch Thần Tiên vốn không muốn hỏi thêm điều gì, nhưng con dao găm nhỏ trong tay Phan Lâm hơi kề sát thêm vào cổ anh ta.

Trong nháy mắt cả người Dịch Thần Tiên ớn lạnh nổi đầy gai óc, anh ta vội vàng run giọng hỏi tiếp: "Đông gia, chuyện gì đã xảy ra vậy? Tại sao các anh lại không có thời gian?" "À, bên chỗ anh thế nào?" Ở bên kia Đồng gia như nghe ra được điểm bất thường, có chút cấn thận dò hỏi một câu.

"À...Không có...

Không có gì đâu.

Chỉ là ở bên bờ sông Phong Thái này có chút lạnh, không có gì...

Dịch Thần Tiên vừa cố cười gượng vừa nói.

Đồng gia đại khái cũng không suy nghĩ gì nhiều, lạnh nhạt nói một câu: "Anh nghe cho rõ đây, nhanh chóng mang được tất cả các phương thuốc của Dương Hoa về đây cho tôi, còn những người của Dương Hoa cứ bảo Hạ Kiếm Tâm giết chết sạch sẽ, tất cả những người có liên quan đến chuyện này một người cũng không được phép để lại" "Vì...

Vì sao vậy?" Sắc mặt Dịch Thần Tiên đã vô cùng tái nhợt.

"Vị kia sắp trở về rồi!" Đông gia trầm giọng nói.

"Vị kia...

Ý ngài nói là...

"Tôi đột nhiên nhận được tin tức khẩn nói vị kia đã thu xếp xong mọi việc, xế chiêu ngày hôm nay sẽ từ hiệp hội trở về, đang đi trở vê Liên minh doanh nghiệp chúng ta.

Nếu để ngài ấy biết được tôi tự tiện quyết định ra tay với Dương Hoa, ngài ấy tất nhiên là sẽ rất tức giận.

Việc cân làm ngay bây giờ là phải tốc chiến tốc thẳng, nhanh chóng giải quyết việc của Dương Hoa một cách thật gọn gàng sạch sẽ, một chút chứng cứ cũng không được để lại, có nghe rõ chưa?" Đồng gia bên kia quát khẽ.

"Rõ...

Rõ rồi...”

Dịch Thần Tiên bên này sắp khóc không ra nước mắt.

Đồng gia thế mạnh nói rõ như vậy, anh ta có thể cảm nhận được ánh mắt khác thường của tất cả mọi người xung quanh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play