*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Toàn bộ bờ sông đang chìm trong tình trạng hỗn loạn vô cùng.

Vô số người qua đường la hét.

"Làm sao vậy? Có động đất sao?" "Quá kinh khủng!" "Gọi cảnh sát! Gọi cảnh sát!" "Mẹ ơi.

" Âm thanh của sự sợ hãi là vô tận.

Trên đường xảy ra náo loạn, một số người vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi cảnh sát.

Ở đài ngắm cảnh đã bụi đất tung bay.

Tất cả những người trên đài ngắm cảnh đang hóng chuyện đã hoảng sợ bỏ chạy hết.

Chỉ còn có Phan Lâm, Lý Ái Vân, Nguyên Tinh và những người khác, cũng như bên kia có Hạ Kiếm Tâm và Dịch Thần Tiên.

Giờ phút này Dịch Thần Tiên vẫn há to miệng kinh ngạc, ngẩn người nhìn Phan Lâm.

Đầu anh ta ong ong và trở nên đờ đẫn.

Còn Hạ Kiếm Tâm đang bị Phan Lâm đè đầu xuống mặt đất, da thịt trên đầu rách toạc thành mảng, mặt ông ta chảy đầy máu, nhìn vô cùng kinh tởm.

"Bác Hại!" Dịch Thần Tiên kêu lên.

Hạ Kiếm Tâm gầm gừ muốn vùng vẫy thoát ra.

Nhưng một tay Phan Lâm dường như nặng cả ngàn cân, dù ông ta có cố gắng thế nào cũng không thể thoát ra được, ông ta nằm trên mặt đất khó mà gượng dậy nổi.

"Cái gì!" Hạ Kiếm Tâm dường như không cam lòng, ông ta gào thét lên một tiếng, năng lượng toàn thân ông ta bộc phát, thân thể hóa thành một thanh kiếm nhỏ xảo trá, giống như một con châu chấu, đâm về phía Phan Lâm.

"Làm sao?" Lông mày Phan Lâm khẽ nhúc nhích, trong lòng cảm thấy rất hão huyền, nhưng anh cũng không sợ hãi, giơ tay còn lại búng ngón tay ra.

Vù vù vù Một lượng lớn khí kình bắn ra khỏi đầu ngón tay anh, hóa thành khí kim quang, lao về phía kiếm khí đang đánh tới.

Mặc dù kiếm khí tuy mạnh, nhưng nó không tinh xảo như kim khí.

Sau một lần va chạm, tất cả kiếm khí đều bị kim khí mỏng như sợi tóc này đánh tan.

Con ngươi của Hạ Kiếm Tâm trợn ngược ra.

Nguyên Tinh bên này cũng ngẩn người.

Hạ Kiểm Tâm là ai, bản thân ông ta biết rõ nhất.

Người đàn ông này là chúa tế một phương cách đây năm mươi năm, và ông ta là bất khả chiến bại, trên toàn thiên hạ không có một đổi thủ! Nhưng bây giờ đối mặt với Phan Lâm ông ta lại bị nghiền ép.

Không thể tin được! "Thực lực của chủ nhân từ khi nào lại trở nên khó tin như vậy?”

Nguyên Tinh thì thào trong miệng.

Keng! Lúc này âm thanh của một đạo kiếm quang vang lên.

Sau đó mọi người thấy vô số kiếm khí bay ra khỏi cơ thể Hạ Kiếm Tâm, nhưng lần này không nhắm giết Phan Lâm mà là nhắm vào tấn công những người xung quanh, đặc biệt là Lý Ái Vân, ông ta tấn công họ một cách quyết liệt.

Vây Ngụy cứu Triệu? Phan Lâm lập tức buông tay, lao vê phía bên kia, ngăn cản kiếm khí của Hạ Kiếm Tâm.

Hạ Kiếm Tâm lập tức thoát ra, trực tiếp nhảy lên mặt sông.

Khí lực của ông ta tràn đầy, khí kình tràn ngập thoát ra ngoài, dựa vào khí kình ông ta giẫm lên





- ---------------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play