*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phan Lâm đương nhiên đã nghe qua Liên minh doanh nghiệp.
Nhưng tất cả những thông tin về Liên minh doanh nghiệp trên thực tế đều có rất ít thông tin được lưu truyên ra ngoài.
Nhưng có một điều chắc chắn.
Đó chính là thực lực của Liên minh doanh nghiệp không một ai dám nghi ngờ.
Nghe nói 80% huyết mạch kinh tế trong nước do Liên minh doanh nghiệp kiểm soát.
Thực phẩm, mỹ phẩm, xe hơi, quần áo, game, mua sắm trực tuyến,...
mọi tầng lớp xã hội đều có bàn tay của Liên minh doanh nghiệp trong đó.
Tuy nhiên Liên minh doanh nghiệp như thể tàng hình, không một ai biết nó là tổ chức như thế nào, và cũng không ai biết nó đóng vai trò gì trong thị trường nội địa.
Có người nói người đứng đầu Liên minh doanh nghiệp vô cùng giàu có quyên lực, không ai sánh kịp.
Một số người lại nói rằng Liên minh doanh nghiệp chỉ là thứ mà một số người mang ra khoe khoang, và nó hoàn toàn không tôn tại.
Ngay cả Phan Lâm cũng biết rất ít thông tin về Liên minh doanh nghiệp.
Bây giờ Lý Ái Vân cho rằng lí do người của Liên minh doanh nghiệp tiến vào Giang Thành không thể giải thích được, Phan Lâm đương nhiên là sốt ruột.
"Về Liên minh doanh nghiệp, anh có nghe nói qua, nhưng anh không biết rõ lắm về bọn họ.
Em nói bọn họ tới Giang Thành vì anh và em? Là có ý gì?" Phan Lâm hỏi.
Lý Ái Vân lau đi giọt lệ nơi khóe mắt, khàn khàn giọng nói: "Phan Lâm, có thể anh chưa biết.
Việc đầu tiên mà người từ Liên minh doanh nghiệp tiến vào Giang Thành, chính là tùy tiện gọi điện thoại, bọn họ đứng trước mặt em gọi điện thoại, sau khi cuộc gọi kết thúc, thị trường chứng khoán của Dương Hoa trong phút chốc đã rơi xuống dưới mức thấp nhất lịch sử, chưa đầy nửa tiếng nữa, Dương Hoa sẽ đứng trước bờ vực phá sản.
Anh có biết không?" "Cái gì?" Phan Lâm cau mày: "Trước đây anh nghe Hàn Long nói trên thị trường chứng khoán và bên trong Dương Hoa có biến động không thể giải thích được.
Biến động ảnh hưởng rất lớn, giỗng như bị kẻ khác gây chuyện ác ý! Công ty gần như phá sản, nhưng không hiểu vì sao lại đột ngột tăng trở lại.
Hàn Long vẫn đang điều tra về chuyện này, chẳng lẽ là Liên minh doanh nghiệp đã làm?" "Đúng vậy”
Lý Ái Vân nhắm mắt rồi gật đầu.
Phan Lâm im lặng khá lâu.
Dương Hoa hiện tại chắc chắn có thể nói là khổng lồ ở Trung Quốc, đối với tập đoàn này có thể nói là triến vọng tươi sáng nhất đất nước, không ai trong số họ dám nói có thể khuất phục được Dương Hoa.
Vậy mà trong nửa giờ, Dương Hoa gần như phá sản.
Phan Lâm không nghĩ ra được đối phương đáng sợ như thế nào.
"Chủ tịch Lâm, em biết anh không phải người bình thường, anh có khả năng nghịch thiên, nhưng đối thủ lần này thể lực quá mạnh! Đối thủ không chỉ là Liên minh doanh nghiệp, mà còn là Long Giang Phong thần bí! Nếu như bọn họ cùng nhau liên kết thành một khối đối phó chúng ta, chúng ta đều sẽ chất không có chỗ chôn thây.
Cho nên chủ tịch Lâm, trong lúc này chúng ta chỉ có thể lựa chọn nhượng bộ, nếu không tất cả mọi người đều sẽ chết, kể cả anh!" Lý Ái Vân gục mặt xuống, ôm mặt khóc nức nở.
Cô chưa bao giờ phải đối mặt với một kẻ thù nào đáng sợ và mạnh mẽ như vậy.
Cô chỉ có thể từ bỏ.
Chỉ có thể thỏa hiệp.
Cho dù không chịu được cũng phải cố chịu đựng.
Phan Lâm không nói lời nào, ánh mắt nhàn nhạt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Thật lâu sau, anh thở ra một hơi khẽ cười: "Ái Vân, em yên tâm đi, anh có thể giải quyết!" "Chủ tịch Lâm!"
- ---------------------------