*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhìn thấy sự tiến hóa của Mạc Tâm cung chủ vào lúc này, vẻ mặt của mọi người xung quanh đều trở nên sợ hãi và kiêng dè.

"Cung chủ, ngài như thế này là..."

"Chẳng lẽ là Ngũ Hành thông hồn châm?”

Bọn họ rơi vào trạng thái hãi hùng khiếp vía.

"Cung chủ, tại sao lại phải dùng thủ đoạn thế này để đối phó với loại người như anh ta? Di chứng của nó rất kinh khủng, làm bị thương kẻ địch một ngàn thì chính mình cũng bị thương tám trăm.

Dùng thủ đoạn này để giết chết kẻ địch, lợi ích không bù được thiệt hại!" Một người không nhịn được trực tiếp nói ra.

"Hừm, các người yên tâm đi, di chứng của Ngũ Hành thông hồn châm đã được bổn cung chủ giải quyết hoàn hảo, các người cũng đừng lo lắng, vê phân người này, chúng ta phải nhanh chóng giải quyết anh ta, nếu cứ để anh ta còn tiếp tục hấp thu huyết linh từ mặt đất, anh ta càng lúc sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn! Sở dĩ bổn cung chủ yêu cầu những đệ tử phải di tản đi khỏi chỗ này là bởi vì không muốn có bất cứ ai phải hy sinh vô ích để cung cấp thêm máu cho anh ta! "Mạc Tâm cung chủ lạnh lùng nói.

Mọi người gật đầu, chắp tay rút lui: "Vâng, Cung chủ.

"Nhìn bổn cung chủ giết chết anh ta!" Mạc Tâm cung chủ quát lên, đột nhiên đồng tử giãn mạnh ra, cả người bà ta kịch liệt tung lên không trung, lao thẳng về phía Phan Lâm.

Phan Lâm lúc này mới ngấng đầu nhìn.

Nhưng mà nhìn thấy Cung chủ Mạc Tâm giơ hai tay lên, toàn thân tỏa ra khí tức kinh người vô song, khí tức này ngưng tụ thành một quả câu cực lớn ở trên người bà ta, cộng với động tác của Mạc Tâm, quả cầu to lớn này khí lực càng thêm dữ tợn, áp lực lao thẳng về phía Phan Lâm.

Gương mặt Phan Lâm vẫn vô cảm, đưa tay vung lên.

Đùng! Quả cầu khẽ rơi xuống đã bị cánh tay khí lực to lớn Phan Lâm dùng sức đập vỡ.

Quả câu đã vỡ vụn lập tức tung ra hàng vạn kim khí, kim khí phóng ra như châu chấu bay vê phía Phan Lâm.

Phan Lâm mình đồng da sắt, làm sao có thể bị kim khí đâm thủng? Keng! Keng! Keng! Keng! Kim khí bay ra vô cùng dày đặc, giống như mưa giông đập vào mái ngói, phát ra những âm thay va chạm giòn giã, nhưng lại không thể chui lọt vào da thịt Phan Lâm.

Thậm chí sau khi va vào da thịt của Phan Lâm, kim khí lại bị văng ra rồi nổ tung, tan biến thành mây khói.

Nhìn thấy cảnh tượng thế này, nhiêu người đã rơi vào trạng thái tuyệt vọng.

Ngay cả người dân ở Cô Sơn cũng thấy khó tin.

"Chẳng lẽ ngay cả Mạc Tâm cung chủ cũng không thể đối phó được người này?" "Người đàn ông này là ai?”

"Thật là kinh khủng!" Những người của thể tộc quyền lực rỉ tai nhau

- ---------------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play