*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhị Tôn Trưởng dẫn đệ tử của Thượng Thanh Cung rời đi.
Lúc đi, đôi mắt của ông ta có chút đờ đãn, cả người trông hôn bay phách lạc.
Sau khi người của Thượng Thanh Cung đi rồi, Vô Dục Cung trở về với sự yên tĩnh thường ngày.
Các điện chủ và tôn trưởng cho đệ tử của mình về hết.
"Phan Lâm, cậu vào đi."
Đại Tôn Trưởng nhìn Phan Lâm, hai mắt ông ta lấp loé, sau đó xoay người đi vào Vô Dục Cung.
Phan Lâm theo sát ông ta đi vào.
"Tam Tôn Trưởng, dẫn cậu ta đi chữa thương trước, sau đó triệu tập những đệ tử tinh nhuệ đến đây, để Phan Lâm truyên thụ cho bọn họ phương pháp rèn luyện thể chất Võ Thần.
Làm ở ngay đây.
Đại Tôn Trưởng lạnh nhạt nói.
"Vâng!" Tam Tôn Trưởng chắp tay hành lễ sau đó lập tức đi sắp xếp.
"Phan Lâm, cậu hãy đem tất cả phương pháp tu luyện thể chất Võ Thần ra truyền thụ cho những sư huynh, sư tỷ này của cậu đi.
Làm xong tôi sẽ tặng cho cậu mười hai loại thân dược và ba bản bí tịch bất truyên làm phân thưởng."
Đại Tôn Trưởng nói.
Ông ta vừa dứt lời, mấy người Trịnh Xuân Viễn đột nhiên nghiêng đầu qua chỗ khác, trợn mät lên nhìn Đại Tôn Trưởng.
Mười hai loại thần dược ư? Đại Tôn Trưởng đang muốn làm gì thế? Muốn đem của cải cho sạch à? "Chỉ cần truyền thụ phương pháp tu luyện thôi là được sao?" Phan Lâm hỏi dò.
"Đúng vậy.' Đại Tôn Trưởng gật đầu.
"Cảm ơn Đại Tôn Trưởng!" Phan Lâm lập tức chắp tay làm lễ, sau đó dường như nghĩ đến cái gì đó, anh lại mở miệng hỏi dò thêm lần nữa: "Vậy xin hỏi Đại Tôn Trưởng, ông nói ban thưởng ba bản bí tịch bất truyền kia, có thể bao gõm tuyệt kỹ thành danh của ông, Hoàng Tuyền Bất Hệ Châm không?”
"Không chỉ có Hoàng Tuyền Bất Hệ Châm, còn có cả Lãng Tâm Đoạn Mạch Quyết và Thân Diệu Điểm Huyệt Pháp cung chủ ban tặng tôi nữa.
Toàn bộ đều giao cho cậu hết!" Đại Tôn Trưởng nói.
Người xung quanh vừa nghe ông ta nói vậy, hô hấp của bọn họ gân như ngừng lại.
"Đại Tôn Trưởng! Người làm vậy...
là sao chứ?”
"Đây chính là toàn bộ bảo bối của người đấy."
"Đầu đưa cho Phan Lâm hết sao?" "Nặng thật! Nặng thật! Quả là phần thưởng không nhỏ!" Trịnh Xuân Viễn cũng bước tới, liên tục cảm thán mấy câu.
"Có vấn đề gì không? Phan Lâm có thiên phú dị bẩm, thực lực trác tuyệt, ngay cả Trường Sinh Thiên Cung của tôi bao năm qua cũng không có được một yêu nghiệt như Phan Lâm.
Tôi muốn truyền thụ toàn bộ y bát của mình cho cậu ấy, để cậu ấy trở thành trụ cột của Thiên Cung, phục vụ cho Thiên Cung, như vậy không tốt sao?" Đại Tôn Trưởng bình tĩnh nói.
- ---------------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT