*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng...
Ngoài điện Anh Hoa vang lên một loạt âm thanh tựa như tiếng pháo vậy.
Đó là âm thanh do Giả Sanh, đệ tử cưng của Tam Tôn Trưởng và Ninh Hinh phát ra trong khi chiến đấu ác liệt.
Tất cả những người trong Trường Sinh Thiên Cung đều nhìn chằm chằm vào Giả Sanh, không hề chớp mắt.
Trước giờ Giả Sanh luôn đi theo Tam Tôn Trưởng, được Tam Tôn Trưởng chỉ bảo rất nhiều.
Hơn nữa tài năng bẩm sinh của anh ta rất đáng ngạc nhiên nên bản lĩnh không hề tầm thường.
Lân đầu tiên đánh nhau, mà lại ngang tài ngang sức với Ninh Hinh, không rơi vào thế bất lợi thì thật sự rất đáng ngạc nhiên.
“Sư huynh Giả Sanh cố lên!”
“Cho người phụ nữ kia thấy sự lợi hại đi!”
“Nhất định phải thắng đấy!”
Rất nhiêu đệ tử không kiềm chế được cổ vũ tiếp sức.
Các tôn trưởng và điện chủ đều nhìn chăm chú, không dám chớp mắt.
Giả Sanh hết sức tập trung vào việc sử dụng châm làm vũ khí, ghim gân trăm cây châm lên người để tăng tốc độ và sức mạnh.
Mười ngón tay của anh ta còn không ngừng vung châm ra như cổ sao chổi, đâm về phía Ninh Hinh.
Châm dày đặc giống như viên đạn bản ra từ súng máy, nhanh đến rợn người.
Nhưng Ninh Hinh lại rất giỏi kiếm pháp và có sức mạnh tuyệt vời.
Cô ta không di chuyển, chỉ múa kiếm bằng một tay, động tác của cô ta nhanh đến kinh ngạc và thậm chí còn có thể tạo ra ảo ảnh, người bình thường hoàn toàn không hiểu được động tác của Cô ta.
Keng! Keng! Keng! Kendg...
Tóe lửa khắp nơi.
Thanh kiếm sắc nhọn đã chặn được một số lượng lớn cây châm một cách vững vàng...
Phòng thủ hoàn hảo! Vẻ mặt của Giả Sanh rất nghiêm trọng nhưng không nhụt chí, không ngừng xoay quanh Ninh Hinh, châm ở trong tay cũng không ngừng lại mà
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT