*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bác sĩ Lâm cứ như thế mà chết đi ư? Không một ai tin tưởng điều đó.

Đây chính là người đã diệt toàn bộ Thôn Dược Vương.

Đây chính là người đàn ông khiến cho cường giả trêи thế gian này đều phải e ngại.

Không phải là người mà mà mấy kẻ này liên hợp là có thể giết chết được.

Ngũ Trưởng Lão không tin, Khổng Thích Thiên không tin, thậm chí ngay cả Nam Nhược Vũ, Viêm Đình Thâm, Cầm Thái Tử đều không tin.

“Cậu đi kiểm tra lại một lân nữa, không được có sơ suất gì?”

Ngũ Trưởng Lão khẽ quát một tiếng.

Đệ tử kia vội vàng chạy đến kiểm tra một lần nữa, sau đó anh ta ngẩng đầu lên báo cáo.

“Ngũ Trưởng Lão, không sai đâu, thật sự không còn thở nữa!”

“Thật ư?”

Trong mắt Ngũ Trưởng Lão lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Ngược lại là bên này, Câm Thái Tử lên tiếng.

“Bác sĩ Lâm, cậu đừng trêu chọc mọi người nữa, người ở đây có ai mà không biết cậu chính là thần y danh tiếng lẫy lừng, nếu như cậu muốn giả chết, ai cũng sẽ cho là thật, cậu nhanh đứng lên đi, những vết thương trên người cậu kia, không thể nào lấy mạng của cậu được.

Sau khi nói xong, Câm Thái Tử nở một nụ cười, cất bước đi về phía Phan Lâm.

Nhưng, Phan Lâm đang nằm trêи mặt đất lại không hề nhúc nhích chút nào, giống như một xác chết vậy.

Mọi người đều nhìn anh chằm chằm.

Những lời Cầm Thái Tử nói quả thật rất có đạo lý, Phan Lâm chính là thần y tuyệt thế vô song, anh muốn giả chết, tất nhiên có thể làm như một xác chết thật vậy, những loại kiểm tra thông thường không có tác dụng gì.

Tất cả mọi người đều biết đây là Cầm Thái Tử đang thăm dò Phan Lâm.

Nhưng dạng thăm dò này thật sự có hiệu quả à? Cầm Thái Tử đi đến trước mặt Phan Lâm, dùng chân đụng vào cánh tay của anh.

“Được rồi, bác sĩ Lâm, cậu nhanh dậy đi!”

Câm Thái Tử khẽ mỉm cười nói.

Nhưng Phan Lâm vẫn không có bất kỳ phản ứng gì.

Rất nhiêu người có mặt ở đây đều nín thở, chỉ sợ hiện tại Phan Lâm lại đột nhiên nhảy dựng lên.

Thế nhưng đúng vào lúc này, râm một tiếng, Cầm Thái Tử lại đột nhiên rút thanh kiếm bên hông mình ra, giống như một tia chớp, trong nháy mắt đâm vào trái tim của Phan Lâm.

Phập phập.

Trong nháy mắt, trái tim của Phan Lâm bị đâm xuyên.

Sau đó Cầm Thái Tử đột nhiên rút ra.

Xoẹt.

Máu tươi giống như suối phun ra ngoài, mà thi thể của Phan Lâm vẫn ở đó không hề nhúc nhích.

“Woa!”

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều trừng to mắt, miệng cũng há to.

Lúc này, Phan Lâm tuyệt đối đã chết.

Trái tim bị đâm xuyên như thế, đổi thành bất kỳ người nào đều không thể sống nổi.

“Chết, chết rồi, ha ha ha, chú à, cậu ta chết rồi!”

Bên này Viêm Đình Thâm trừng to mắt, trực tiếp cất tiếng cười to.

“Tại sao lại có thể như chứ? Bác sĩ Lâm cứ như vậy chết ở trong Huyết Ma Tông của chúng ta ư?”

Đến tận bây giờ, Ngũ Trưởng Lão còn có chút khó mà tin được.

Dù sao thì mọi chuyện đến quá bất ngờ, Nam Nhược Vũ không nói gì, cô ta chỉ yên lặng —————————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play