*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tiếu Minh Hàn! Cao thủ về độc nổi tiếng trong giới võ thuật Việt Nam.
Nghe nói khả năng dùng độc của anh ta đã đạt đến cảnh giới im hơi lặng tiếng, vô hình vô ảnh, chỉ là một hơi thở, một ánh mắt rất tùy ý đều có thể hạ độc trong vô hình, mất mạng trong ngàn dặm, là một độc thần chân chính trong giới dùng độc.
Bên trong Thôn Dược Vương cũng có rất nhiều cường giả trong giới dùng độc, nhưng đối với Tiếu Minh Hàn mà nói, đám người của Thôn Dược Vương chưa bao giờ dám nói khả năng dùng độc của mình mạnh hơn anh ta, đánh giá của bọn họ dành cho Tiếu Minh Hàn cũng rất cao, Thôn Dược Vương đã từng rất nhiều lần ném ra cành ô liu với Tiếu Minh Hàn.
Chỉ tiếc đối với lời mời chào của Thôn Dược Vương, Tiếu Minh Hàn luôn ngó lơ.
Thôn Dược Vương chưa từng bị người ta ngó lơ như thế, nhưng lần đó Thôn Dược Vương cũng không truy cứu gì, thậm chí bê trên còn chẳng buông một câu trách móc nào, vẫn như cũ ném cành ô liu ra với Tiếu Minh Hàn.
Rất nhiều người đều cảm thấy khiếp sợ không thôi.
Từ khi nào người của Thôn Dược Vương trở nên tốt tính như thế.
Chẳng qua suy nghĩ kỹ một xíu, đối với Tiếu Minh Hàn, Thôn Dược Vương quả thật không nổi giận nổi.
Nguyên nhân rất đơn giản, Tiếu Minh Hàn còn rất trẻ.
Anh ta là một trong những Thiên Kiêu.
Ở trong bảng Thiên Kiêu, anh ta xếp thứ tám.
Một cao thủ trẻ tuổi trong giới dùng độc, điêu này có ý nghĩa như thế nào chứ? Đây không chỉ nói đến thiên phú của anh ta vô cùng kinh người, càng chứng minh sau lưng anh ta có một vị sư phụ tốt.
Năng lực của Thiên Kiêu, cho đến bây giờ đều là vô cùng kinh khủng, Thôn Dược Vương không đắc tội nổi.
Ai cũng không ngờ đến, Trường Cổ thế mà mời Tiếu Minh Hàn đến.
Đây là người mà ngay cả Thôn Dược Vương cũng không mời được.
“Bác sĩ Lâm, liên quan đến người tên Tiếu Minh Hàn này, Thôn Dược Vương của tôi biết được tương đối nhiều chuyện, mấy năm nay, bề trên vẫn luôn mời chào Tiếu Minh Hàn, bởi vậy đối với anh ta, Thôn Dược Vương cũng đã điều tra qua về anh ta, Tiếu Minh Hàn, người này không hiểu về y thuật, nhưng đối với độc thuật, anh ta lại vô cùng tinh thông, thủ pháp hạ độc của anh ta đã đạt đến cảnh giới xuất thân nhập hóa, hơn nữa lòng dạ của anh ta cũng vô cùng ác độc! Lần này Trường Cổ mời anh ta đến, có anh ta ở đó, độc vật và chướng khí trong đầm Ám Long kia không chút ảnh hưởng nào đến người của Trường Cổ, nếu như ngài lại đến đầm Ám Long, nhất định sẽ dữ nhiều lành ít, bác sĩ Lâm, anh nên bàn bạc kỹ thì hơn.”
Thủ Mệnh đề nghị.
<!--.share-buttons --> <!-
- Facebook Like Button --> <!-
- Google+ Button -->
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT