*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Ừm..”

Một tiếng rên rỉ rất nhỏ truyền ra.

Chỉ thấy người phụ nữ ở trên đất chậm rãi nở mắt, ôm trán đứng dậy.

Đầu của cô ta còn hơi choáng váng.

Nhưng mà một lát sau, cô ta đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó.

“Á!" Người phụ nữ phát ra tiếng kêu sợ hãi, vội vàng ôm lấy quân áo lùi vê sau, trong đôi mắt tràn ngập hoảng sợ, nhìn người đàn ông trước mặt.

“Sư muội, em tỉnh lại rồi?”

Người đàn ông bình tĩnh hỏi.

“Tiêu Tiến Đạt! Anh thật hèn hại Anh đúng là đồ cặn bã! Hạ lưu! Bỉ ổi!”

Người phụ nữ tức giận mắng.

“Wì sao sư muội lại nói như thế?”

Người đàn ông nhướng mày, cảm thấy khó hiểu hỏi.

“Vừa rồi anh...

Dùng thuốc mê khiến tôi hôn mê, định làm chuyện quấy rối với tôi! Tiêu Tiến Đạt! Anh cố gắng lừa gạt tôi tới nơi vắng vẻ như vậy, là vì có mưu đồ gây rối với tôi, anh đúng là loại câm thú! Súc sinh! Tôi nhất định phải tố cáo anh trước mặt trưởng lão thậm chí là trưởng thôn! Để cho mọi người đều biết rốt cuộc anh là loại người không bằng cầm thú thế nào!”

Người phụ nữ nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt ngấn lệ, trong đôi mắt tràn ngập thù hận nói.

Nhưng mà vẻ mặt người đàn ông bình tĩnh, giải thích: “Sư muội, anh nghĩ là em hiểu lâm rồi, lúc trước anh không có dùng thuốc mê với em, mà dùng thanh dược, vừa rồi anh thấy bốn phía có khí độc bay tới, cho nên lập tức dùng thanh dược với em, tránh để em hít khí độc mà hôn mê, không ngờ cuối cùng vẫn chậm một bước, khiến sư muội ngất trước, nhưng mà không sao, lượng khí độc rất ít, anh đã giải độc giúp em rồi, bây giờ đã không sao.”

“Hừi Anh đừng nói dối nữa đi! Anh nghĩ rằng tôi sẽ tin tưởng anh sao?”

Rõ ràng là người phụ nữ không tin.

“Sư muội, nếu là như vậy, em hoàn toàn có thể tự mình kiểm tra một chút! Em và anh đều là người học y, em còn tấm thân xử nữ hay không, không phải là có thể kiểm tra ra sao?”

Tiêu Tiến Đạt nói.

Người phụ nữ sửng sốt.

Đúng là chuyện này điều tra rất dễ.

Hơn nữa...

Cô ta cũng không cảm thấy cơ thể không khỏe.

Chẳng lẽ thật sự hiểu lầm anh rồi sao? Người phụ nữ cảm thấy kỳ lạ liếc nhìn Tiến Đạt sư huynh, nhưng thấy vẻ mặt sư huynh nghiêm túc, đôi mắt trong suốt, bộ dạng cương trực công chính, khác hoàn toàn với bộ dạng bỉ ổi, giả dối lúc trước.

Sao lại thế này? Vì sao sư huynh đột nhiên thay đổi lớn như thế? Quả thực là như biến thành người khác...

Đúng là khiến người ta thấy lạ rồi! Vẻ mặt người phụ nữ mờ mịt, liếc mắt nhìn anh vài lần, trầm giọng nói: “Anh ở đây đợi tôi!”

Sau khi nói xong, cô ta lập tức tới một lùm cây, trốn ở bên trong giống như đang kiểm tra.

Tiêu Tiến Đạt lạnh nhạt đứng một bên.

Khoảng ba bốn phút sau, gương mặt người phụ nữ ửng hồng rời khỏi lùm cây.

“Sư muội, thế nào? Em không thất thân đúng không?”

Tiêu Tiến Đạt hỏi.

“Không...

Không có..."

Người phụ nữ tên Tiết Đan Chi xấu hổ nói.

“Vậy sư muội còn đi tố cáo anh với trưởng lão hay không?”

Tiêu Tiến Đạt hỏi lần nữa.

“Sư huynh, thực xin lỗi, em...

Em hiểu lầm anh, mong anh đừng tức giận.”

Tiết Đan Chi thẹn thùng nói.

than y o rethan y o rethan y o rethan y o rethan y o rethan y o rethan y o rethan y o re <!--.share-buttons --> <!-

- Facebook Like Button --> <!-

- Google+ Button -->

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play