Lucy cảm thấy đây có lẽ là chuyện lớn nên trở nên khẩn trương Quách Cao Minh giật mình, lúc này mới hồi phục tỉnh thần, chậm chạp nhìn cô.

“Những chuyện kia mọi người tự bố trí”

Quách Cao Minh vẫn lạnh lùng như thường ngày.

Nhưng Lucy đã quen biết anh nhiều năm như vậy, cô vẫn cứ cảm thấy hôm nay anh có gì đó rất kì lạ, thậm chí Lucy nghỉ ngờ răng anh còn không nghe rõ những gì cô nói.

Quách Cao Minh gọi của người pha chế rượu hơn mười loại cocktail, xếp đầy một bàn, đủ mọi màu sắc, màu sắc của rượu nhìn rất đẹp mắt tinh tế, thế nhưng đây không phải phong cách thường ngày của Quách Cao Minh, bình thường anh không thích uống những lại rượu ngọt ngọt tê tê này.

Quách Cao Minh chỉ nhìn chứ không uống.

Trong lòng Lucy càng cảm thấy kì lạ.

Cô biết bố của ông chủ đã mất mấy ngày trước, nhưng cô không nghĩ rằng việc này sẽ khiến Quách Cao Minh khác thường như vậy.

Theo cô phân tích, Quách Thanh Thừa bị bệnh lao bị đau ốm tra tấn lâu như vậy, đi sớm là một chuyện giải thoát. Quách Cao Minh sẽ không sĩ diện già mồm như vậy trái tim của anh sắt đá như máy móc vậy.

“Ông chủ, anh tới thành phố Hải Châu này là muốn tìm đứa con riêng kia của nhà họ Đường?”

Lucy cẩn thận ngồi xuống ghế phía đối diện, thấy anh không phản đối, cô cố gắng bắt chuyện với anh lần nữa.

Luecy đại khái đã hiểu được tình hình, giống như Quách Cao Minh có một số hạng mục hái ra tiền muốn hợp tác với đứa con riêng kia của nhà họ Đường. Nghe anh nói tên đần của nhà họ Đường kia rất thông minh, có thể khiến cho Quách Cao Minh cảm thấy đây là người thông minh, vậy người này chắc chắn phải cực kì thông minh.

Quách Cao Minh như bị lời của Lucy kích thích, biểu cảm của anh cứng lại, anh đã quên việc phải tìm Đường Tuấn Nghĩa.

Từ buổi chiều gặp được cô gái kia về sau, anh vẫn luôn tìm cô.

Không phải vì cô xinh đẹp thế nào, có rất nhiều người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ hơn cô.

Quách Cao Minh cũng không rõ tại sao, anh không thích cảm giác này. Anh phải gạt bỏ cảm giác này đi, cô nhảy xuống từ cây đại thụ, cô đột nhiên xuất hiện rồi lại đột nhiên rời đi khiến anh không kịp chuẩn bị, không thể chống lại, không thể từ chối, loại chuyện mất khống chế này khiến anh thấy rất khó chịu.

Càng nghĩ đến, khuôn mặt của cô, ánh mắt của cô càng hiện rõ trong tâm trí anh khiến Quách Cao Minh rất bực bội.

Lucy quan sát từng biểu cảm của Quách Cao Minh cẩn thận, cô đang suy nghĩ việc lớn này.

Quách Cao Minh nhíu chặt hai mày, anh không nói một lời, Lucy thầm lo lằng, rốt cuộc chuyện quái gì đã xảy ra với mình vậy.

“Anh đẹp trai này, đây là lần đầu tới nơi này chơi sao?” Lúc này, một người phụ nữ hết sức quyến rũ, đeo tất đen cực kì nóng bỏng bước tới với giọng nũng nịu.

Lucy cũng chẳng lạ gì, Quách Cao Minh vốn có số đào hoa.

Quách Cao Minh thấy người này hết sức phiền phức, bình thường anh chỉ cần dùng ánh mắt ra hiệu, người xung quanh sẽ tự giác đuổi hết đám “ong bướm” đi.

Nhưng hôm nay thật quái lạ, Quách Cao Minh không để cô ta hành động, Lucy thì nhướng mày, tỏ vẻ mong đợi, phấn khởi nhìn người phụ nữ kia đi tìm chỗ chết.

“Anh đẹp trai này, sao anh gọi nhiều cocktail vậy mà lại không uống?” Mùi nước hoa nhức mũi bỗng ập tới từ phía đối diện.

Cô gái quyến rũ kia nhìn anh với ánh mắt dịu dàng, bàn tay cố ý duỗi ra lấy một ly rượu đỏ tươi, rồi chậm chạp in bờ môi đỏ mọng lên ly thủy tỉnh, uống rượu với vẻ lẳng lơ.

Uống được một nửa, thân thể cô ta bỗng mềm nhũn ra, ngã xuống đùi Quách Cao Minh một cách rất tự nhiên, tay trái đưa lên cổ anh, “Uống một hớp đi” Tay phải thì đưa nửa ly rượu còn lại lên môi anh.

Lucy nhìn mà thấy choáng váng cả đầu óc, ông chủ không hề đẩy cái bà tám kia ra!

Quách Cao Minh lạnh lùng nhìn người phụ nữ đang ra sức làm dáng trên đùi mình, rồi ánh mắt chuyển sang phía ly thủy tinh còn in vết son đỏ chói, nhưng anh vẫn chỉ giữ im lặng.

“Uống một hớp đi mà” Người phụ nữ kia đã có thâm niên trong làng chơi, cô ta lại lên giọng nhõng nhẽo, hơi thở gấp gáp, còn cố ý dùng bắp đùi mà cọ lên bộ phận nhạy cảm của đàn ông.

Quách Cao Minh cảm thấy đây đã là giới hạn cuối cùng của mình.

“Đứng lên!” Giọng anh lạnh như băng, bất cứ ai còn minh mãn đều có thể nghe ra được sự ghê tởm trong giọng anh.

Người phụ nữ trong quán bar như bị người ta đổ cho một xô nước lạnh, cô ta kinh ngạc, sững sờ không biết phải phản ứng thế nào.

“Cút ngay!”

Quách Cao Minh thực sự ghê tởm người đàn bà ** đang dựa sát vào mình, giọng anh lạnh lùng, đầy khí thế khiến người ta phải run rẩy vì kinh sợ, cô gái kia cũng là người thông minh, vội vàng đứng bật dậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play