“Em ăn tối chưa?” Bùi Hưng Nam chuyến đề tài, anh cố ý không muốn nhắc tới việc cô tự ý bỏ nhà đi vào ngày hôm qua, anh còn đặc biệt nhắc nhở người nhà không được nhắc tới chuyện này để tránh Mỹ Duy xấu hổ.

Châu Mỹ Duy có chút cẩn trọng, chỉ gật đầu.

Đối với cô, chuyện bỏ nhà ra đi vào ngày hôm qua là chưa từng có, cô lo lắng cả ngày, không ngừng tự kiểm điểm, hối hận, sợ rằng sự tùy hứng của mình sẽ gây rắc rối cho người khác.

Thế nhưng trên thực tế, cho dù cô có rời khỏi nhà hay là quay lại lần nữa, chỉ có mình cô là cảm thấy bứt rứt, còn vợ chồng nhà họ Bùi lại không hề để tâm.

“Mỹ Duy, chuyện ngày hôm qua..” Bùi Hưng Nam nở lời.

Châu Mỹ Duy lo lảng, nhanh nhảu đáp: “Em biết là chuyện anh đột nhiên nhận được bức ảnh siêu âm B do người khác gửi cho khiến anh bất ngờ và anh cũng quá kích động. Nhưng đúng là chuyện mang thai, em không nên giấu anh, em nên nói với anh sớm hơn.”

Nói xong, cô theo thói quen xin lỗi anh Bùi Hưng Nam nhìn thấy cô như vậy, trong lòng càng trở nên rối rằm.

Châu Mỹ Duy à, khi chúng ta nhận giấy chứng nhận đăng ký kết hôn, chúng ta đã bàn bạc rồi mà, chúng ta chờ vài năm nữa rồi mới sinh con”

‘ Bùi Hưng Nam nói tiếp: “Đây là một bào thai ngoài Ý muốn, không thuộc kế hoạch trước đó của chúng ta” Châu Mỹ Duy sắc mặt tái nhợt, ngây người ra nhìn anh không hề phản bác.

Đúng vậy, khi họ kết hôn, họ đã bàn bạc tạm thời không muốn có con sớm bởi họ còn có công việc riêng, cũng là nghĩ đến Bùi Thanh Tùng không biết khi nào mới có thể chấp nhận cô như là một người mẹ mới.

“Nhưng, nhưng mà… Hiện tại chúng ta có rồi” Giọng cô nhỏ nhẹ đáp.

Bùi Hưng Nam có chút do dự trong lòng, anh liếc nhìn bụng cô, nhanh chóng nói: “Quan Liên đã dọn ra ngoài rồi, sau này bên cô ta có xảy ra chuyện gì, anh đảm bảo với em là anh sẽ không can thiệp quá đà. Anh với cô ta mãi mãi chỉ là ở mối quan hệ bạn bè mà thôi.” Anh nhận ra sự bất an của Châu Mỹ Duy chủ yếu là đến từ Quan Liên, thế nên anh đã hứa một cách đĩnh đạc.

“Châu Mỹ Duy, cho dù em tin hay không, anh chỉ muốn sống với em cả đời thôi” Bùi Hưng Nam chân thành nói.

Châu Mỹ Duy phải thừa nhận rằng cô có chút xúc động.

Cô không xinh đẹp và có nhiều người theo đuổi như Kiều Bích Ngọc. Khi học đại học, cô đã từng trải qua một mối tình thầm lặng, cô chưa từng nghe bất kỳ lời ngon tiếng ngọt nào. Thậm chí khi đăng ký kết hôn, cô cũng mơ mơ hồ hồ để cho Bùi Hưng Nam quyết tất cả.

Bùi Hưng Nam cũng được coi là đối tượng mà được nhiều người phụ nữ theo đuổi. Cô gả vào nhà họ Bùi cũng coi là kết thân với người có địa vị cao. Cô luôn khắc ghi sự thấu tình đạt lý và học vấn uyên bác của vợ chồng nhà họ Bùi, hơn nữa chồng cô lại còn ưu tú như vậy nữa chứ. Tất cả điều này đều khiến cô vô cùng trân trọng.

Châu Mỹ Duy cúi mặt xuống, không nói lời nào.

Bùi Hưng Nam hiểu được tính cách của cô, biết cô rất dễ mềm lòng, nhẹ nhàng nói tiếp: ” Vài năm tới chúng ta mới sinh con, anh nhất định sẽ thương yêu con của chúng ta” Châu Mỹ Duy giơ tay xuống xoa bụng mình, giống như bản tính của một người mẹ, đầu cô khẽ cúi xuống, nước mắt bắt đầu rơi.

Lần đầu tiên, cô không gật đầu cũng không phản đối Thế cũng có nghĩa là Châu Mỹ Duy đồng ý.

Bùi Hưng Nam biết là mình đang ép cô, tâm trạng của anh dường như cũng đang rối bời, cố gắng duy trì giọng điệu ẩm áp: “Tối nay anh có chút công chuyện, có thể tối muộn anh mới em ngủ trước đi nhé!” Nói xong, Bùi Hưng Nam quay người rời đi, anh rảo bước nhanh như muốn trốn tránh vấn đề này vậy.

Châu Mỹ Duy nhìn thấy chồng mình vội vã rời đi, chỉ một câu nói tối nay anh có công chuyện, cô cũng không thể lấy cớ gì đế níu anh ở lại bên mình. Sự thất vọng ngập tràn trong lòng và cô tự oán hận sự nhu nhược của bản thân.

Thực ra tối nay Bùi Hưng Nam không hề bận công chuyện gì cả, chỉ là anh đến Pub đế uống rượu Anh thực sự không biết nên đi đâu, ở nhà khiến anh cảm thấy ngộp thở, cảm giác này giống như lúc anh trai anh mất vậy, rất bức bối.

“Bùi Hưng Nam, cậu lại lén lút chạy tới đây uống rượu à” trong tiếng ồn ào ở Pub, một âm thanh xán lạn truyền lại.

Lục Khánh Nam khoác trên mình một bộ thể thao màu trắng phiên bản giới hạn nổi tiếng mới ra mắt, trên khuôn mặt rạng rỡ nụ cười, trực tiếp.

ngồi vào vị trí bên cạnh Bùi Hưng Nam Bùi Hưng Nam không để tâm đến anh, tiếp tục mở chai rượu nổi tiếng ở Đức ra, cau mày cố uống cạn nó, như muốn uống sạch mọi buồn phiền vậy.

Lục Khánh Nam kinh ngạc “Bùi Hưng Nam, cậu còn cần cái mạng này không thế! Thời gian trước cậu mới cai rượu chưa được bao lâu, giờ đột nhiên lại uống nhiều như thế này, cậu muốn ngủ luôn ở bệnh viện à!” Ra chỗ khác chơi đi” Bùi Hưng Nam vấy tay, ra hiệu anh không quan tâm.

Quen biết bao nhiêu người bạn, nhưng anh thực sự ngưỡng mộ Lục Khánh Nam bởi vì cuộc sống của Khánh Nam rất thoải mái. Gia đình Khánh Nam có bốn anh em, cậu ta là con út. Mở công ty thì như chơi vậy, không hề phải gánh vác công việc gì cả. Hơn nữa nhân duyên cũng tốt, cuộc sống thì thuận lợi như cá gặp nước, không biết đến đau khổ là gì.

Lục Khánh Nam còn có một đặc điểm đó là mặt dày có đuối cũng không đi, Khánh Nam chống khuỷu tay xuống bàn, ung dung nói: “Châu Mỹ Duy cả ngày nói dạ dày của cậu không tốt, không cho cậu uống rượu” Nhắc đến tên Châu Mỹ Duy, sắc mặt Bùi Hưng Nam liền thay đổi, ngẩng đầu nhìn người rót rượu ra hiệu rót đầy ly.

Lục Khánh Nam trừng mắt nhìn, càng khuyên thì Hưng Nam càng uống.

“Bùi Hưng Nam, anh trai cậu đã mất nhiều năm rồi” Quách Cao Minh dưới ánh đèn lờ mờ bước ra, cất giọng trầm ấm. Lục Khánh Nam ngồi ở quầy rượu cứng đờ người ra khi nghe những từ này.

Quách Cao Minh ra hiệu bảo nhân viên bảo vệ lui về phía sau và yêu cầu khách đi chỗ khác. Anh ngồi đại vào chiếc ghế trống và yêu cầu người pha chế pha một ly nước cam.

Quách Cao Minh đẩy ly nước cam mới vắt đến trước mặt Bùi Hưng Nam, Hưng Nam nhìn ly nước, không chối từ Lục Khánh Nam giống như em út của họ vậy, nghiêm chỉnh ngồi xuồng vị trí đẳng sau, trong lòng suy nghĩ quả thực chỉ có Quách Cao Minh xử lý việc này mới hiệu quả nhất.

Nghe Quách Cao Minh bình tĩnh nói: “Nếu mọi người tính bỏ cái thai đó đi thì cũng phải nói rõ với Châu Mỹ Duy rằng Bùi Thanh Tùng là con của anh trai cậu với Quan Liên “Gì thết” Lục Khánh Nam kích động lập tức đứng lên khỏi ghế, tức giận trừng mắt nhìn Bùi Hưng Nam; “Nghĩa là cậu thực sự muốn bỏ đi giọt máu của mình sao?” Sao lại có thể làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy, lúc này Lục Khánh Nam căm phẫn trào dâng giống như Kiều Bích Ngọc vậy.

“Bùi Hưng Nam, cậu không thể làm chuyện vô nhân tính như thế này được! Đó là một sinh mạng đó, là đứa con ruột của cậu và Mỹ Duy đó!” Mặc dù Lục Khánh Nam biết chuyện nhà họ Bùi, cũng nghe Bùi Hưng Nam nói về việc sau khi kết hôn không thể có con sớm, cũng có thể là cả đời này anh ấy không muốn có con. Nhưng đứa bé ngoài ý muốn này giờ cũng đã có rồi, nhìn thấy anh ta tự nói muốn phá thai, vẫn là không thể chấp nhận được.

“Năm đó, chuyện anh trai cậu mất cơ bản là không liên quan gì đến chuyện của cậu, là do bố mẹ cậu hồ đồ không nghĩ thông thôi..” Lục Khánh Nam tức giận nói: “Như Quách Cao Minh đã nói rồi đó, anh trai cậu đã mất bao.

năm rồi, cho dù cha mẹ cậu vấn không thể chấp.

nhận thì cậu cũng không thế hồ đồ như họ được!” Anh trai của Bùi Hưng Nam là Bùi Hưng Nhân, tính cách anh ấy ôn hòa, là một học bá, tính khí trầm lặng, sở thích lớn nhất đó chính là đắm mình trong thư viện, chuyên tâm nghiên cứu di tích lịch sử văn hóa cổ đại. Điều anh ấy ghét nhất đó chính là giao tiếp, thậm chí còn có triệu chứng sợ xã giao. Cuộc sống của anh ấy gần như chỉ tiếp xúc với người thân trong nhà.

Tính cách của Bùi Hưng Nam thì lại ngược lại, đối với việc đắm chìm trong sách hay học những triết lý trong sách thì Hưng Nam lại cảm thấy chán chường. Anh thích đi chu du khắp nơi, mở mang kiến thức hơn.

Tính cách của hai anh em trái ngược nhau, đây cũng không phải là vấn đề gì nghiêm trọng cả Nhưng khi Bùi Hưng Nhân ba mươi tuổi, vợ chồng nhà họ Bùi sợ con trai cả của mình bởi quá hướng nội sẽ không lấy được vợ, thế nên đã sắp xếp cho anh xem mắt một vài cô gái Quan Liên chính là một trong những cô gái xem mắt với anh. Bùi Hưng Nhân vừa gặp là đã thích người con gái xinh đẹp rang rỡ như Quan Liên, cô giống như thế là một phát hiện mới trong cuộc sống của anh vậy.

Gia thế của Quan Liên cũng gọi là môn đăng hộ đối với nhà họ Bùi, hai nhà đều rất vui vẻ kết thành thông gia Khi bọn họ chuẩn bị kết hôn thì Bùi Hưng Nam nhận được tin về gấp để tham gia tiệc cưới của anh trai. Lúc đó, Bùi Hưng Nam còn trẻ, đi khắp nơi, kết bạn nhiều, hiểu biết rộng, so với bạn bè cùng trang lứa thì Bùi Hưng nam hoạt bát hơn hẳn.

Bùi Hưng Nam và Lục Khánh Nam chơi với nhau và cũng giao lưu với rất nhiều người bạn, trong đó có Quan Liên “Cô gửi tôi tin nhắn nói cô sắp kết hôn. Vậy là cô sắp gả cho anh trai tôi? Lúc đó Bùi Hưng Nam trở về nhà ngạc nhiên nhìn chị dâu Quan Liên tương lai.

Bởi vì anh ấy đã quen Quan Liên hơn một năm rồi nên hiếu khá rõ về cô ấy. Quan Liên là một người phụ nữ gan dạ và trong sáng, người theo đuổi cô cũng không ít, nhưng cô lại thích những người đàn ông chống lại cô một cách tiêu cực “Một tên mọt sách như anh trai anh cũng tốt, ít ra anh ấy đồng ý cưới tôi “Quan Liên! Rốt cuộc cô muốn thế nào?”

“Bùi Hưng Nam, anh đừng nghĩ bản thân mình đã trở nên thanh cao khi chơi với Quách Cao Minh bọn họ. Tôi biết năm qua tôi đã quấy rầy anh, nhưng anh cũng không chán ghét tôi, anh không phải thích tôi sao? Tại sao anh lại không thừa nhận chứ!”

Bùi Hưng Nam tức giận: “Quan Liên, cô điên rồi!” “Khi tôi và cô chia tay, cô có bao giờ nhớ tới tôi dù chỉ một chút?” “Chỉ cần anh đồng ý cưới tôi, tôi sẽ lập tức hủy hôn với anh trai anh ngay lập tức.” Bùi Hưng Nam đáp lại cô bằng vẻ lạnh lùng và giọng điệu nghiêm nghị cảnh cá.

“Quan Liên! Nếu như cô làm tốn thương đến người nhà của tôi, tôi sẽ không tha cho cô!” Anh tức giận, quay người rời đi, Quan Liên mặt tái mét đứng đó. Chỉ cần chuyện tình cũ giữa họ không bị ai phát hiện vậy thì việc Quan Liên gả vào nhà họ Bùi cũng không có vấn đề gì. Thế nhưng, hôm đó, anh cả nhà họ Bùi đã đứng ở ngoài cửa và nghe thấy hết mọi chuyện.

Bùi Hưng Nhân tức giận sau đó tự mình đề nghị hủy hôn, sau đó đi ra nước ngoài và nói muốn đi du lịch.

Nơi đầu tiên anh đến đó là một ngọn núi phủ đầy tuyết. Đối với một người không giỏi vận động và rất ít khi ra ngoài như anh, thì việc leo lên ngọn núi tuyết này là một sự lựa chọn sai lầm.

Bùi Hưng Nam ngay lập tức ngăn cản anh trai mình, thế nhưng Hưng Nam càng khuyên thì Hưng Nhân càng kiên quyết đi Kết quả là bởi vì cơ thể không thích nghi khi leo núi, thế nên Bùi Hưng Nhân đuối sức và ngã xuống vực.

Khi đội cứu hộ tìm thấy anh, bộ quần áo thể thao anh khoác trên người đã rách nát, khắp cơ thể chỉ chít những vết thương. Máu xung quanh cũng đã đông cứng lại và nhiều bộ phận trên cơ thể bị gấy. Cơ thể anh trở nên đông cứng bởi vì tuyết.

Trước thi thể của anh trai, Bùi Hưng Nam không rơi một giọt nước mắt. Anh im lặng một cách lạ thường, đến một lời cũng không nói Bùi Hưng Nam hiếu rõ hơn ai hết, hiếu rõ tại sao anh trai lại đột ngột ra nước ngoài du lịch, lại đi leo núi, tại sao anh lại chết thảm như vậy.

Hai vợ chồng nhà họ Bùi đau đớn khi mất đi người con trai yêu quý, họ già đi trông thấy, cả căn nhà cũng như chìm trong một bầu không khí u buồn mà không thể thoát ra được.

Thế nhưng, ông trời đã cho gia đình họ một chút hy vọng, đó chính là Quan Liên đã mang thai con của Bùi Hưng Nhân.

“Nếu các người muốn đứa nhỏ này, vậy thì hãy bảo Bùi Hưng Nam cưới tôi đi” tất cả tình yêu chất chứa trong lòng Quan Liên cố chấp đến hoang tưởng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play