Kiều Bích Ngọc bước ra từ phòng tắm, vắt mái tóc đen dài, ngon tóc lấm tấm vài giọt nước, màn hơi nước mỏng chà lên chiếc cố trắng nõn của cô khiến nó trở nên ướt át, trông cô quyến rũ hơn nhiều so với ban ngày.
Làn da trắng nõn đỏ ửng, mặc một chiếc áo choàng tắm dài màu trắng, dáng người mảnh mai, lười biếng vươn hai tay ra rồi tiện tay tháo chiếc kẹp tóc dài. Một ít tóc đen rơi xuống chiếc áo choàng.
“Không ngờ rằng ông nội cũng rất cởi mở, tôi suýt nữa cảm động” Tâm trạng của Kiều Bích Ngọc không tệ, khuôn mặt xinh đẹp của cô nhoẻn một nụ cười Ông biết cô gây sự ở nhà họ Bùi nhưng lại không trách cô, đã thế còn mắng cho cô Quách Linh một trận, quan trọng là ông đã cho cô thêm một vò rượu hoa quế.
Trước đây, khi trò chuyện với một số quý cô nổi tiếng, cô nghe thấy nhiều người trong số họ phàn nàn rằng những người lớn tuổi rất cục tính, một số trưởng bối còn kinh khủng hơn. Nếu mà đem ra so sánh thì ông cụ Quách còn dễ tính chán, ít nhất là không mắng mỏ chuyện cô đánh Bùi Hưng Nam.
Quách Cao Minh liếc nhìn cô rồi nói: “Ông nội không mắc bệnh Alzheimer đâu” ông có trí óc rất minh mãn, tất cả thị phi, đúng sai ông đều phân biệt rất rõ ràng, Anh bước tới, theo thói quen muốn đưa tay.
lấy lược chải mái tóc dài của cô. Không biết rằng từ khi nào mà anh đã hình thành thói quen thích nghịch tóc cô như vậy.
“Anh mau đi tắm đi!” Kiều Bích Ngọc không thích, đấy anh vào phòng tắm.
Quách Cao Minh nghe lời, đế cô đấy ra, sau đó bất giác bật ra một câu: “Vừa rồi em nói em rất cảm kích ông nội.. Kiều Bích Ngọc, em nên cảm kích tôi chứ” Nói xong, anh quay người, nhìn chằm vào đôi mắt cô như muốn nuốt chửng lấy cô vậy.
Quách Cao Minh duỗi ngón tay mảnh khánh ra rồi chỉ vào phía giường lớn, trầm giọng rồi nói “Giờ tôi đi tắm, em, nằm lên giường, đợi lát rồi hầu hạ tôi cho tốt ”
Kiều Bích Ngọc bối rối ở bên ngoài phòng tắm, hai má đỏ ửng Cô đang nghĩ có phải là dạo gần đây cô làm tăng cảm giác thèm thuồng của Quách Cao Minh không mà tối này vừa bước vào phòng ngủ là đã nghĩ đến chuyện đó rồi Kiều Bích Ngọc chui vào chiếc chăn mềm mại, cô lăn qua lăn lại trên chiếc giường lớn một cách ấu trĩ.
Suy nghĩ xem liệu họ có nên kiềm chế lại chút không.
Đúng lúc này, điện thoại trên đầu giường sáng lên, rung lên vài cái, có tin nhắn mới.
Kiều Bích Ngọc trong đầu đang đều là những chuyện đen tối, có chút bối rối vươn tay ra lấy chiếc điện thoại, cô thản nhiên liếc nhìn.
Nhìn thấy những dòng chữ đầu hiện ra, cô sốc.
Cô nhanh chóng đứng dậy khỏi giường, cởi bộ đồ ngủ và nhanh chóng thay một bộ âu phục.
màu xanh lam, lập tức chạy xuống lầu.
“…Cô lẻn vào đây một cách công khai như: vậy sao?” Kiều Bích Ngọc đến hồ cá ở khu vườn phía sau biệt thự Uyến Như. Nửa đêm, ở đây không một bóng người, ánh đèn vàng mờ ảo bật sáng lối đi. Ánh sáng chiếu ra khá xa và trong màn đêm mịt mờ cô vẫn có thể nhận ra bóng dáng cao gầy của Luey.
Nhà họ Quách mặc dù cũng không phải chốn hậu cung thâm cung gì, nhưng mà cũng được canh gác rất cẩn thận, hơn nữa dạo gần đây còn lắp camera khắp nơi nữa Thế mà, ban đêm Lucy lại có thế lẻn vào nhà họ Quách một cách công khai như vậy, xem ra đây cũng không phải là lần đầu tiên Luey nhướng mày, không chút ngượng ngùng nói: “Nếu lẻn vào mà bị phát hiện thì đã làm sao?“ trước hết là những người đó phải có khả năng bắt được cô ấy đã, hừm, cô ấy có vẻ rất tự tin.
Thử nghĩ xem, người phụ nữ thâm hiểm Lucy này làm sao có thể có được sự tin tưởng của Quách Cao Minh, hẳn là có cái gì đó nổi trội hơn người khác.
Nghĩ đến đây, Kiều Bích Ngọc khó chịu chửi rủa: “Đồ phản bội sau lưng” “Gì cơ?” Luey lập tức thay đổi sảc mặt và giọng điệu của cô ta trở nên nghiêm túc.
Tất nhiên là Kiều Bích Ngọc không sợ cô ra rồi: “Quách Cao Minh biết tin tôi đến nhà họ Bùi gây sự nhanh như vậy, không phải là cô đã báo cáo cho anh ấy sao?” Lucy lạnh lùng cảnh cáo cô: “Tôi cảnh cáo cô, đừng có mà sỉ nhục đạo đức nghề nghiệp của tôi!” Kiều Bích Ngọc nhìn Lucy một cách nghiêm túc và cho rằng đạo đức của Lucy không hề có.
“Xin lỗi” có lẽ là tên khốn nào đó đã đến báo in cho Quách Cao Minh một cách nhanh chóng.
Việc tốt thì không truyền ra khỏi cửa mà việc xấu thì đồn ngàn dặm, ngay cả cô Quách Linh cũng biết rồi “Thế cô đã bị ông chủ mắng chưa?” Lucy hưng phấn hỏi cô.
Sắc mặt Kiều Bích Ngọc không chút cảm xúc, cô im lặng.
Lucy biết là Quách Cao Minh sẽ không mở miệng dạy dỗ cô, đột nhiên tấm tắc nói: “Kiều Bích Ngọc, cô đúng thật là tội đồ mài!” “Cô xem, tất cả những người phụ nữ xung quanh cô, ai ai nhìn cô cũng không thuận mắt, đều muốn cô phải nhận tội” Gió đêm mát mẻ mang theo chút se lạnh, Lucy chưa bao giờ là một người phụ nữ yếu đuối, cô đứng thẳng người đón gió. Đôi mắt của cô càng trở nên sáng hơn dưới ánh trăng, cô hưng phấn quở trách Kiều Bích Ngọc.
… Cô Quách Linh đúng thật là khác người! Nếu như cô đồng ý bỏ tiền ra, tôi sẽ giúp cô dạy dỗ cô ta một chút” Luey sớm đã nghe ngóng được rằng cô Quách Linh rất thích gây sự với Kiều Bích Ngọc.
Kiều Bích Ngọc cảm thấy hơi lạnh, hai tay cô khoanh lại trước ngực, rụt cổ lại Đối với cô Quách Linh, Kiều Bích Ngọc không mấy để tâm, cô khẽ cười trong màn gió lạnh: “Con tôm con tép mà ném vào nước nóng, đun cái là đỏ ngay” Lucy nhướng mày nhìn cô.
Sau đó, Lucy mỉm cười và nói: “Được rồi giờ chúng ta nói về con cá lớn đi”. Nói xong, Lucy.
đưa cho Kiều Bích Ngọc một túi da màu vàng đựng tài liệu đang cất ở thắt lưng của túi quần sau.
Luey nói: “Quách Thanh Châu ẩn nấp sâu lắm.. cái con cá mập dưới biển sâu này” Kiều Bích Ngọc lập tức tháo sợi dây trên chiếc túi da màu vàng đựng tài liệu và lấy ra hai bức ảnh.
Một bức là bức ảnh Quách Thanh Châu đang cầm điện thoại, bức khác chính là Bùi Hưng Nam đang cầm điện thoại.
Kiều Bích Ngọc không hiểu đang điều tra.
chuyện gì, thắc mắc hỏi: “Đây là có ý gì vậy?” Lucy liếc nhìn cô, từ tốn giải thích: “Sáng sớm hôm nay Quách Thanh Châu đã dùng điện thoại của mình để gửi hình ảnh siêu âm B đến điện thoại di động của Bùi Hưng Nam. Và người bạn tốt Châu Mỹ Duy của cô đã bị nhà họ Bùi phát hiện ra là đang mang thai.
Sau đó thì mọi người cãi nhau một trận và cô đã đánh Bùi Hưng Nam, tiếp đó là cô Quách Linh đi tố cáo…” Kiều Bích Ngọc sửng sốt trong giây lát khi nhìn hai bức ảnh tưởng như rất đỗi bình thường này, Một khởi đầu đơn giản này mà có thể gây ra chuỗi phản ứng dây chuyền sao?
“Quách Thanh Châu sao lại biết chuyện Châu Mỹ Duy mang thai?” Kiều Bích Ngọc không hiếu, chuyện Châu Mỹ Duy mang thai không phải là chuyện công khai thế nên rất ít người biết mới phải.
Châu Mỹ Duy nói với cô rằng, cô ấy muốn tìm cơ hội để nói chuyện trực tiếp với Bùi Hưng Nam.
Kết quả là Bùi Hưng Nam lại bị kích động bởi ảnh siêu âm B.
“Không chỉ biết Châu Mỹ Duy mang thai mà còn lấy được ảnh siêu âm B ở bệnh viện, vô hình trung đã khơi ra bất hòa, cái này gọi là cao tay” Luey nói chậm rãi, dường như không dám coi thường đối phương. Vừa nói vừa suy nghĩ: “Ðem ra so sánh thì cô Quách Linh quả thực là con tôm con tép rồi”
Kiều Bích Ngọc lộ rõ vẻ mặt hoài nghỉ: “Cô có chắc chắn rằng bức ảnh siêu âm B mà Bùi Hưng Nam nhận được là do Quách Thanh Châu gửi không?” Một cô gái lá ngọc cành vàng, bình thường rất ít khi ra khỏi cửa như Quách Thanh Châu sao có thể gây ra nhiều chuyện như vậy.
Đây đơn giản chỉ là khiêu khích nghề của Lucy, cô ta hung hăng trừng mắt nhìn Kiều Bích Ngọc, chỉ tay lên bức ảnh Quách Thanh Châu đang cầm điện thoại.
“Cái này là tôi lấy từ camera nhà họ Quách đó” cũng là nhờ vào đợt trước Quách Cao Minh.
cho người lắp camera bên trong nhà họ Quách.
“Quách Cao Minh bình thường không dùng đến điện thoại, cô có thể xem giờ ở góc dưới bên phải. Khi Quách Thanh Châu sử dụng chiếc điện thoại mới này, cũng đúng lúc Bùi Hưng Nam nhận được một tin nhắn mới.”
“Mặc dù không nhìn rõ hình ảnh hiện trên màn hình, tôi không thể hoàn toàn xác định liệu có phải Quách Thanh Châu đã gửi hình ảnh siêu âm B hay không. Nhưng mà thời điểm lại hoàn toàn trùng khớp. Sau khi Bùi Hưng Nam nhận được hình ảnh siêu âm B từ một số lạ, anh ấy đã cãi nhau một trận với Châu Mỹ Duy” Lucy nhìn cô với ánh mắt thâm sâu, khóe.
miệng khẽ nở một nụ cười, chậm rãi nói: “Kiều Bích Ngọc à, trên đời không có nhiều thứ trùng hợp đến thế đâu!” Kiều Bích Ngọc hơi sốc, không chỉ vì những gì Quách Thanh Châu đã làm mà còn là những lời lẽ mà Luey đã nói: “Trên đời này không có nhiều thứ trùng hợp đến thế đâu!” Quách Cao Minh cũng đã từng nói như vậy.
Lucy cùng làm việc với Quách Cao Minh, những việc mà họ cùng trải qua cô theo không kịp, chẳng trách là trong lòng Luey lại không chấp.
nhận cô. Quả thực là so với Quách Cao Minh, cô.
khác hoàn toàn.
Ở cùng với người ưu tú mới biết mình nhỏ bé đến nhường nào.
Kiều Bích Ngọc đột nhiên cảm thấy tự ti và cô ấy nói với giọng buồn bực: Quách Thanh Châu lại làm điều này?”cô nghĩ tại sao.
Lucy nhún vai đáp: “Làm sao tôi biết được, nhưng có vẻ cô ta thích ra tay với những người xung quanh cô” “Cô nghĩ sao nếu tôi nói trực tiếp với Quách Cao Minh về chuyện này?”
Đứng trước Lucy, Kiều Bích Ngọc cảm thấy chột dạ, giờ cô thực sự cảm thấy bản thân mình không bằng người khác, cảm thấy đầu óc mình cũng không thông minh bằng.
Luey nhíu mày suy nghĩ rồi nói: “Nhưng mà kỳ lạ thật, Quách Thanh Châu ở nhà họ Quách nhiều năm như vậy, cô ta chưa từng gây chuyện cũng chưa từng làm hại ai trong nhà họ Quách”
“Theo tôi, tạm thời đừng bứt dây động rừng” “Hai bức ảnh này chỉ là bäng chứng gián tiếp Với tính cách của ông chủ, anh ta chắc chắn sẽ phái người đi điều tra, mà người mà anh ta phải đi cũng chỉ là chúng tôi thôi, mà nhiều người cùng làm thì không thuận tiện lắm.
Quách Thanh Châu có thể giấu giếm chuyện này ở nhà họ Quách, nếu bị cô ta phát giác thì chúng ta chẳng phải làm vô ích rồi sao. Hơn nữa, tính đến bây giờ cô ta dường như chưa làm chuyện gì đến mức mất nhân tính cả”
Kiều Bích Ngọc ngay lập tức ngất lời: “Ai nói cô ấy không làm chuyện mất nhân tính chứ? Một lần ở Nhật Bản, Quách Thanh Châu đã lấy ống tiêm bị vứt bỏ ở khoa truyền nhiễm đâm vào tôi, suýt nữa là tôi chết rồi” Lucy kinh ngạc nhìn cô: “Thật sao?” Với tính cách của Kiều Bích Ngọc lẽ ra không để ai có thể dễ dàng làm cô bị thương.
“Nếu như vậy, sao cô không nói với ông chủ?” Kiều Bích Ngọc bất mãn đáp: “Không có bằng chứng, hơn nữa trên đời này ai cũng như cô, phản ứng đầu tiên đều là không thể như vậy được” Nghĩ lại thì ngay cả Kiều Bích Ngọc cũng không thể tin được, theo logic mà nói, cô và Quách Thanh Châu không có bất cứ thù hận hay động cơ nào.
Chuyên này Lucy cảm thấy thật kỳ lạ, dưới con mắt của Quách Cao Minh mà dám làm chuyện này, đã bao nhiêu năm như vậy mà ngay.
cả Quách Cao Minh cũng không phát hiện ra Đêm đã khuya, Lucy tính toán thời gian, định chuồn ra khỏi đây.
Trước khi rời đi, cô nói với Kiều Bích Ngọc: “Nhân tiện nói với cô, người bạn tốt Châu Mỹ Duy của cô giờ đang ở quảng trường trung tâm khu phố Tân An. Giờ cô ấy không có nhà để về, nên đang ngồi ở bên bờ hồ với chiếc vali của mình một cách đáng thương. Cô ta đã ngồi ở đó cả đêm rồi” Kiều Bích Ngọc đứng bên cạnh hồ cá, con cá chìm xuống dưới trong đêm tĩnh mịch. Không gian xung quanh trở nên im ắng, đằng xa, bóng đáng nhanh nhẹn của Luey nhanh chóng vượt qua hàng rào của nhà họ Quách.
Kiều Bích Ngọc vấn đứng đó, dưới màn đêm mờ ảo, khuôn mặt cô trở nên căng thẳng, trong lòng có cảm giác bất an.
Lúc này, Quách Cao Minh bước từ phòng tắm ra trên người mặc một bộ đồ ngủ màu xanh lam, mái tóc ngắn ướt đẫm. Những giọt nước trượt dài trên lông ngực cường tráng của anh, anh cau mày nhìn khoảng không lớn trên giường.
Anh vừa ra là không tìm thấy người đâu rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT