*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Huyết đấu!
Nghe thấy từ này, mọi người vốn đang muốn xem kịch, bỗng thay đổi sắc mặt. Có người vì có một màn kịch hay đáng xem, cực kỳ mong chờ.
Cũng có người lo lắng cho người Nguyên Địa xa lạ này.
Dù gì... huyết đấu, cũng là loại hình quyết đấu cấp cao nhất ở phía Tây Nam Miêu Cương.
Không chết không ngừng!
Nhất quyết phải xin tổng trại chủ xin huyết đấu, mới có thể bắt đầu một trận huyết đầu được công nhận. Nếu không, thì coi như là tự ý giết người.
Cho dù là ở vùng đất đủ loại hỗn loạn như Thập Đại vận Sơn ở Miêu Cương này, một thành viên của Thất Thập Nhị trại chết rồi, cũng vẫn sẽ có người truy cứu như thường.
Loại huyết đấu này, thường là nhằm vào thành viên trong Thất Thập Nhị trại.
Bởi vì trộm giết người bên ngoài, ai cũng không biết.
Nhưng Tống Trung Hãn hôm nay lại ở trước mặt tất cả mọi người, đưa ra huyết đấu với người bên ngoài như Tần Vũ Phong, chính là muốn ở trước mắt của tất cả mọi người, hung hăng muốn đánh bại Tần Vũ Phong!
Ý nghĩ riêng của Tống Trung Hãn, thực ra chỉ là muốn xả giận cho con trai, chứ không phải muốn giết Tần Vũ Phong thật. Dù gì vẫn phải giữ lại một hơi cho Tân Vũ Phong, để đổi mặt cho con trai dùng.
Nhưng Mộc Dung Chi không biết.
Cho dù Mộc Dung Chi biết, Tống Trung Hãn sẽ không thực sự giết Tân VẼ Phong, cũng sẽ không trơ mắt nhìn!
Tiếp theo sau đó, Mộc Dung Chi bước ra ngoài: “Không thể được! Tổng trại chủ, tôi đại diện cho trại Thanh Mộc, không thừa nhận cuộc huyết đấu không công bằng này!”
Cô ta nói xong, đi tới trước mặt Nam Tuấn Sái, mặt mày mang vẻ khẩn cầu.
“Tổng trại chủ... Tống Trung Hãn đã là cảnh giới Tông Sư, đòi huyết đấu với Tân Vũ Phong là ám kình định, điều này không phù hợp với quy tắc!”
“Nếu lỡ truyền ra ngoài, người ngoài sẽ nói Miêu Cương chúng ta lại là nơi toàn kẻ ngang ngược, ỷ mạnh hiếp yểu!”
Nam Tuấn Sái vừa nghe, cũng hơi rung động, muốn từ chối yêu cầu của Tống Trung Hãn.
Quả thật là!
Tuy trong các trận huyết đầu, không có truy cứu hình thức hay thủ đoạn, nhưng vẫn có quy tắc riêng.
Bình thường mà nói, hai người trong huyết đấu, nhất định phải có cảnh giới tương đương.
Hoặc là người có tu vi thấp đưa ra yêu cầu huyết đấu với người có tu vi cao.
Trước mắt thì Tổng Trung Hãn có cảnh giới Tông Sư, lại yêu cầu huyết đấu với một thằng nhóc ảm kình định, không khỏi có hơi...
Nhưng mà, không đợi Nam Tuấn Sái suy nghĩ cho kỹ càng, Tống Trung Hãn liền vội vã mở miệng:
“Tổng trại chủ, tôi đồng ý ép tu vi xuống để cùng ám kình định với Tân Vũ Phong, cùng huyết đấu với hắn ta! Chỉ để trả thù cho con tôi!”
Đề nghị này, có thể nói đã trực tiếp, đẩy Tân Vũ Phong lên đầu ngọn sóng gió,
Tấm lòng thương con của người làm cha như vậy, đồng ý ép tu vị của mình xuống để xin huyết đấu.
Thằng oắt mày dám đánh con trai nhà người ta, mà không dám chấp nhận huyết đấu à?
Trong lòng Nam Tuấn Sái như có một màn cãi nhau của trái tim và lý trí, cuối cùng đưa ra một phương án có miễn cưỡng coi như là thỏa đáng.
“Như thế này đi!”
Tiếp theo sau đó, Nam Tuẩn Sái lại nói: “Có điều...Tần Vũ Phong mà muốn chấp nhận trận huyết đấu này, vậy trại Hắc Thủy, sau này cũng không được có bất kỳ hành vi báo thù nào với cậu ấy!”
- ------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT