*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Anh còn đang muốn tìm một mảnh quần áo để che thân đây!
Tân Vũ Phong đưa tay phải cầm lên chuôi đạo, vẻ mặt trầm xuống, khí thế trên người lập tức thay đổi.
Từ uể oải cùng mơ hồ, kèm theo có hưng phấn vì đã luyện hóa thành công thân thể, hoàn toàn biến thành một luồng sát khí!
Giống như một chiến binh, gào thét muốn tiến lên!
"Còn không mau cút đi?". Tần Vũ Phong nói với giọng lạnh lùng, ánh mắt lạnh lẽo.
Bầu không khí xung quanh, như thể biến thành chiến trường tu la.
Trong không khí vốn dĩ là mùi của thảm thực vật bị thiêu cháy, nhưng lúc này đây dường như là một bầu không khí đẫm máu. "Ừng ực!” Chúc Cửu Sinh nuốt nước bọt nhìn Tân Vũ Phong.
Trong mắt Tân Vũ Phong tràn đầy vẻ thù địch, như thể nhuốm lên máu tanh.
Chúc Cửu Sinh không có nghi ngờ gì, chỉ cần thanh niên trước mặt muốn, anh ta có thể biến nơi này thành núi thấy biển máu trong vài giây!
"Phù.."
Chúc Cửu Sinh hít sâu một hơi, cảm thấy da đầu tê dại, tóc dựng đứng, mồ hôi lạnh càng không tự chủ được chảy ra.
Và những người được gọi là cao thủ ở Ly Hỏa trại cũng đang run rẩy trước sự đè ép của uy lực của Tần Vũ Phong. "Tên này... tên này có lại lịch gì vậy, tại sao lại kinh khủng như vậy." "Nó chắc chắn không dễ dàng... Có vẻ như đã bước ra khỏi biển máu trong ngọn núi thây chết."
"Chắc chắn không đơn giản... chứ như là đi ra từ núi thấy biển máu ra vậy...”
"Ma vương Tu La!”
"Thiểu chủ, hay là, hay là chúng ta vẫn nên đi thôi"
"Đúng vậy, thiếu chủ, thằng nhãi này chắc chắn là tới tìm kho báu, sẽ ở lại một thời gian lâu dài, chúng ta vẫn còn nhiều thời gian!"
Chúc Cửu Sinh nghiến răng nghiến lợi nhìn Tần Vũ Phong kiêu ngạo như vậy, chắc chắn trong lòng sẽ bất mãn.
Ngay cả chính bản thân anh ta, cũng có khả năng không giữ được tính mạng!
Chúc Cửu Sinh nhắm mắt lại, trong lòng đang đấu tranh dữ dội.
Anh ta và Tân Thiên Lâm đều là thiếu chủ, một người ở Thập Vạn Đại Sơn, nơi tranh chấp liên miên, một người ở Để Đô, vô lo vô nghĩ.
Nhưng điểm khác biệt lớn nhất giữa anh ta và Tân Thiên Lâm là...
Chúc Cửu Sinh là thiếu chủ của Ly Hỏa trại, tuy bình thường vẫn làm những chuyện lấy mạnh ức hiếp yếu, nhưng trong lòng vẫn biết điểm dừng!
Sự nguy hiểm, đã được giải quyết!
Nhưng, Chúc Cửu Sinh sẽ không dễ dàng từ bỏ, bởi vì Đại trưởng lão bên cạnh anh ta cũng là một cao thủ tông sư!
"Dựa vào cái gì? Tổng Linh Hoa, tôi nói cho anh biết, tên này phải do tội đích thân xử lý!"
Công tử Linh Hoa không chút do dự cắt ngang lời nói của Chúc Cửu Sinh: "Không thể nào! Tôi phải giữ lại mạng sống của tên này, bắt anh ta về trại Hắc Thủy, sau đó đích thân lột da mặt anh ta để giải tỏa mối hận trong lòng!"
- ------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT