Chỉ có tám nghìn kẻ thù, trong đó kẻ đỉnh cao sức mạnh hắc ám có vô số kể, cao nhất chỉ có thực lực của tông sư Nhị Trọng Thiên.

Thế mà anh ta dám nghĩ một mình Thiên Vũ đại nhân không đánh lại được? Quách Chí Mẫn tràn đầy hối hận vỗ bôm bốp mấy cái vào trán mình, sau đó vội vàng khắc phục: “Thiên Vũ đại nhân, tôi… Lúc trước tôi cũng chỉ là lo lắng cho anh.

Tần Vũ Phong đã báo xong thù lớn, cũng đã giết sạch toàn bộ kẻ thù ở các điểm đóng quân, trước mắt chỉ còn lại người của tổng bộ Đông Hoàng, bởi vậy nên tâm trạng của anh có vài phần vui sướng.

Tần Vũ Phong “Ừ” một tiếng: “Đã biết.

Quách Chí Mẫn thở hắt ra một hơi, sau đó lại tiếp tục chạy theo tâng bốc Tần Vũ Phong lên.

Cũng không thể nói là tâng bốc được, chỉ là Quách Chí Mẫn cảm thấy thế nào thì cảm thán như thế. Dù sao bất kể thế nào thì kia cũng là hơn tám nghìn bảy trăm người nha.

Cho dù lúc này tâm trạng của Tần Vũ Phong khá tốt, nhưng vẫn cảm thấy được lời nói của Quách Chí Mẫn có phần hơi quá.

Tần Vũ Phong thở dài rồi cười nhẹ một cái: “Được rồi, tôi sẽ không trách tội cậu.”

“Hơn nữa lần này, một mình cậu đột nhập vào hang ổ của đối phương, tuy là không cung cấp được manh mối nào có giá trị. Nhưng đã giúp tôi thông qua xét duyệt lần này một cách thành công, cùng là công lao hàng đầu, Doanh Trại Thần Sách sẽ nhớ kỹ công lao này của cậu”

Trái tim Quách Chí Mẫn lúc này mới thả lỏng hoàn toàn, gãi gãi đầu ngượng ngùng nói: “Thiên Vũ đại nhân, tôi không phải vì cái này…

Tần Vũ Phong dừng lại, nhìn về phía Quách Chí Mẫn, ánh mắt mang theo ý cười: “Hả? Không vì cái này thế vì cái gì?”

Quách Chí Mẫn không biết nói thế nào.

Cái này quả thực cũng là mục đích của anh ta…

Chỉ là bây giờ Quách Chí Mẫn thật lòng thật tâm ngưỡng mộ Chiến thần Thiên Vũ trước mắt này.

Quách Chí Mẫn tiếp tục đuổi theo Tần Vũ Phong nói: “Thiên Vũ đại nhân, Doanh Trại Thần Sách vừa nói cho tôi biết, bọn họ đã tập kết về phía này

Tần Vũ Phong nhíu mày.

Tiếp theo, vốn dĩ mục tiêu của anh là trực tiếp tiến vào hang ổ của Đông Hoàng.

Nhưng bây giờ Doanh Trại Thần Sách đã tập kết về phía anh.

Tần Vũ Phong dừng bước lại, trầm ngâm suy nghĩ một lúc.

Nếu nói như vậy, đương nhiên Tần Vũ Phong muốn dẫn theo Doanh Trại Thần Sách cùng đi.

Dù sao hiện tại anh cũng không còn là người dướitrưởng hoàng thất của Đại Hạ nữa.

Sau khi tiêu diệt căn cứ của Đông Hoàng thì Tần Vũ Phong và Doanh Trại Thần Sách chẳng còn quan hệ gì nữa.

Nhưng sau khi được báo cáo thì đối với Doanh Trại Thần Sách mà nói chính là một công lao vô cùng to lớn.

Tần Vũ Phong xoay người, Quách Chí Mẫn vẫn lẽo đẽo đi theo đằng sau suýt chút nữa thì đụng vào người Tần Vũ Phong.

Tần Vũ Phong gật đầu với Quách Chí Mẫn: “Nếu vậy thì hãy chờ hợp nhất Doanh Trại Thần Sách”

“Tiêu diệt căn cứ tổng bộ của Đông Hoàng cũng là một công lao đổi với các người.

Lúc này bỗng nhiên Quách Chí Mẫn lại nghe hiểu được hàm ý trong câu nói của Tần Vũ Phong.

Tần Vũ Phong muốn đem tất cả công lao tặng cho Doanh Trại Thần Sách.

Lúc này Quách Chí Mẫn bèn quỳ gối trước mặt Tần Vũ Phong nhận ân huệ: “Cảm ơn Thiên Vũ đại nhân đã nhớ đến Doanh Trại Thần Sách! Quách Chí Mẫn tôi không còn dám nghi ngờ thực lực của Thiên Vũ đại nhân nữa… Thật sự là… Thật sự là hối hận không thôi, mong Thiên Vũ đại nhân không so đo

Tần Vũ Phong đưa tay nâng Quách Chí Mẫn dậy: “Đã nói nhiều lần là không so đo mà, cậu đây là đang làm cái gì thế? Mau đứng lên đi, tôi với cậu cùng chờ người của Doanh Trại Thần Sách đến.”

Quách Chí Mẫn bị Tần Vũ Phong nâng dậy vô cùng cảm kích mà gật đầu lia lịa.

Tần Vũ Phong và Quách Chí Mẫn ở trong khu bảo vệ của khu nhà Lạn Vĩ chờ hội họp với người Doanh Trại Thần Sách.

Tần Vũ Phong tùy ý kéo một chiếc ghế ra rồi ngồi xuống.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi anh đã lấy sức của một người để đánh lại hơn tắm nghìn bảy trăm người, giết đối phương đến mức một mảnh giáp cũng không còn, đã hoàn toàn từ một chiến thần mang theo chiến công hiển hách trở thành một tín ngưỡng tâm linh trong lòng Quách Chí Mẫn.

Quách Chí Mẫn bận rộn lải nhải khu bảo vệ, chốc chốc thì chuẩn bị thêm cho Tần Vũ Phong một cái đệm, chốc chốc lại pha trà nóng cho Tần Vũ Phong, dốc hết sức để cho thần tượng của mình có điều kiện được nghỉ ngơi thoải mái.

Tần Vũ Phong nhìn bộ dáng của Quách Chí Mẫn lúc này, trong lòng dở khóc dở cười.

Tuy nhiên khi Tần Vũ Phong nhìn đến bóng dáng của Quách Chí Mẫn là lại nhớ đến những chiến hữu của Doanh Trại Thần Sách đã giúp đỡ mình trước đây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play